Chương 40: Bệnh dời leo

"Các ngươi nhìn xem ——"

Diệp Bạch Đinh né sang bên cạnh, để Cừu Nghi Thanh cùng Thân Khương nhìn rõ ràng hơn.

Thân Khương nhìn một cái da đầu tê rần:

"Đây... đây... đây chẳng lẽ là dời leo!"

Bên phải eo bụng người chết, cho đến xương sống phía sau lưng, có dải mụn nước màu đỏ hồng trải dài khá rõ rệt, màu sẫm mà dày đặc, vừa nhìn thấy dễ bị dọa nhảy dựng, chính là bệnh dời leo hay xà bàn sang theo lời dân gian, y học hiện đại gọi là bệnh zona.

"Bệnh này đa phần phát vào mùa xuân thu," vì xâm nhập tuyến thần kinh, tuổi càng lớn càng đau đớn khó nhịn, Diệp Bạch Đinh cẩn thận kiểm tra dải dấu vết này, "Quá trình trị liệu cũng rất thống khổ, trên người người chết chỉ còn dấu vết, không thấy bọt nước vảy da, hiển nhiên là bệnh đã lành, chỉ là dấu vết chưa mờ đi, cần thời gian...... Nửa tháng trước bà ta tổ chức hoa yến, chắc là lúc đó đã lành kha khá, nếu trước đó nữa, bà ta nhất định có một đoạn thời gian đóng cửa không ra.

"Thân Khương không hiểu:"Về lý thì ta đều hiểu, cũng từng gặp người bị dời leo, nhưng ngươi cũng nói là bệnh đã lành rồi, cũng không ngăn cản việc bà ta cùng người khác tư thông a......

"Sao lại không nên có? Cừu Nghi Thanh nhìn hắn như nhìn thằng ngốc:"Bà ta là nữ nhân.

"Thân Khương thật cẩn thận:"Cho nên?

"đây không phải là chuyện ai cũng biết sao? Cừu Nghi Thanh nhìn Thân Khương trong chốc lát:"Hay là ngươi trở về làm lại tổng kỳ đi.

"Thân Khương:...... Diệp Bạch Đinh:"Nữ nhân thích xinh đẹp, bình thường ra cửa đều sẽ sửa soạn sạch sẽ khéo léo, huống chi là có tình nhân?

Không có nữ nhân nào nguyện ý bị tình lang nhìn thấy bộ dạng xấu xí của mình, trừ phi người kia không phải tình lang ——Đúng a......

"Thân Khương giờ mới phản ứng,"Tưởng chơi thì khi nào không thể chơi, lại không phải cái bệnh gì nan y, nhịn một chút lành lại chơi a, nữ nhân lại không giống nam nhân, lúc hứng lên muốn ôm cũng ôm không không được, mà cứ như vậy, nam nhân thấy không chừng bị héo?

"=)) Còn chưa nói xong đã bị Cừu Nghi Thanh dùng cán Tú Xuân đao gõ ót:"Nói chuyện cho đàng hoàng.Thân Khương ôm đầu:Vậy nếu Trang thị không cùng nam nhân...... thì sao lại nhiễm hoa liễu? Nửa tháng này sợ xấu, phải nhịn, lâu hơn nữa thì đang bệnh, đau đớn, càng làm không được chuyện kia, hoa liễu này chắc không phải là khơi khơi mà tới đi?"

Chẳng lẽ...... Kiều thiếu gia nhìn lầm rồi? Cái này căn bản không phải là hoa liễu?

Diệp Bạch Đinh biết mình không có khả năng nhìn lầm, mỗi loại bệnh phương thức biểu hiện đều bất đồng, hắn nhìn rất rõ ràng, đây là giang mai, đường truyền lớn nhất chính là tính giao.

Có điều không phải nhất định phải làm chuyện này mới có thể bị lây bệnh, tỷ như tay ngươi tiếp xúc nguồn virus, không rửa sạch, đã cởi bỏ quần áo tiến hành tự mình an ủi...... Hoặc là quần lót, bồn tắm dùng để tắm gội.... bị động tay động chân, đều có tỷ lệ nhiễm nhất định, người chết rốt cuộc là vì sao bị nhiễm, rất khó nói.

Hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện:

"Chuyện Trang thị cùng Thẩm Hoa Dung bị bệnh hoa liễu, thật sự giấu rất kín, không ai biết sao?"

Thật không biết, hay là làm bộ không biết, kỳ thật đã thầm thảo luận với nhau?

Đáy mắt đen kịt của Cừu Nghi Thanh lạnh xuống:

"Hai người này có tư thông hay không, và người khác cho là có hay không, là hai việc khác nhau."

"Có lẽ hung thủ muốn, cũng không phải hai người kia thật sự...... người này căn bản không để bụng chuyện này, hắn/nàng muốn, chính là miệng đời phỉ nhổ, là người khác đối với bọn họ xa lánh, là bọn họ thân bại danh liệt, cho dù cái gì cũng không làm thì cũng phải cõng tiếng dơ, bị người xem thường, bị người âm thầm thóa mạ khinh thường, mà bọn họ không thể giải thích, ngày ngày chịu đựng thống khổ tra tấn......

"Diệp Bạch Đinh hỏi Thân Khương:"Trang thị có đi xem bệnh không?

"Vụ án này vừa mới xảy ra, Thân Khương không biết, ấp úng nhìn về phía Cừu Nghi Thanh:"Xem...... xem qua hay không.... cần đi tra?

"Cừu Nghi Thanh gật đầu:"Xem qua, chỉ tầm trước sau so với Thẩm Hoa Dung, cùng đại phu, Thường Sơn.Cũng là buổi tối?Đúng vậy.Vậy thì đại phu này có chút đặc biệt a, người khác mở y quán đều ở ban ngày, trời tối đóng cửa, mà hắn thì ban đêm làm việc, đêm hôm khuya khoắt cũng có người đi tìm......

"Diệp Bạch Đinh vừa nghiệm thi, vừa phát tán tư duy,"Đại phu này chẳng lẽ chuyên khám hoa liễu, bị nhiễm đều đi tìm hắn?

"Thân Khương liếc nhìn thần sắc Chỉ Huy Sứ, sờ sờ cằm:"Xem ra phải mời đến hỏi cung một chút!

"Diệp Bạch Đinh xem biểu hiện của thi thể xong, hỏi Cừu Nghi Thanh:"Có thể giải phẫu kiểm nghiệm?

"Cừu Nghi Thanh lắc đầu:"Không kịp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!