Chương 34: Ngươi quỳ xuống

Cái... cái gì? Quỳ xuống? Một lời không hợp liền phạt quỳ?

Thân Khương khiếp sợ, Thân Khương ủy khuất, động một chút bắt quỳ xuống, Chỉ Huy Sứ ngài làm sao vậy? Đây không phải phong cách của ngài a!

Hắn quay qua Kiều thiếu gia, muốn dùng ánh mắt xin cái ý kiến ——

Kiều thiếu gia cho hắn ý kiến, gật gật đầu với hắn, ý tứ là: Quỳ đi.

Sợ Thân Khương đầu óc thẳng quá không rõ, hắn lại bồi thêm một câu:

"Dùng tư thế của người chết."

Thân Khương nháy mắt minh bạch, đây là làm hắn hoàn nguyên hiện trường? Hai ngài sao không nói sớm a!

Đổi thành khi khác, hắn không nói hai lời liền làm, nhưng hắn mới vừa ăn bản tử, vết thương trên mông còn chưa lành đâu, với tư thế quỳ hai tay bắt chéo sau lưng hai chân bị trói mặt dán xuống đất mông chổng lên trời kia của người chết, hắn làm sao? Làm không được a!

Cừu Nghi Thanh: Hửm?

Không cần nhiều, chỉ một cái giọng mũi, Thân Khương liền hiểu, làm không được cũng phải làm! Hai vị này làm gì có chuyện thương hương tiếc ngọc? Phải làm hắn quỳ, phải làm hắn quỳ! Không phải đâu, hai ngươi chơi cái gì không được kiểu gì cũng phải chơi ta sao!

Nhưng mà hắn chỉ là cái bách hộ bé nhỏ không đáng để tâm, chỉ có thể quỳ.

Cừu Nghi Thanh cùng Diệp Bạch Đinh dựa theo tỉ lệ trên sơ đồ, cùng lui về phía sau vài bước, dừng chân nhìn lại.

Diệp Bạch Đinh:

"Không quá giống với thưởng thức."

Cừu Nghi Thanh:

"Cũng không có gì để thưởng thức."

Diệp Bạch Đinh nhíu mi:

"Lùi về thời điểm lúc gây án, hẳn là đêm khuya, khoảng cách này, tối lửa tắt đèn, hẳn là thấy không rõ?"

Cừu Nghi Thanh gật đầu:

"Cũng không giống như đang suy nghĩ là giết như thế nào, hung thủ rõ ràng có kế hoạch tốt, bước nào đi trước bước nào đi sau, sắp xếp rất tốt."

Diệp Bạch Đinh như suy tư gì:

"Đây là con hẻm tối tương liên với phố chính, hung thủ thong thả hành hung giết người ở đây, không sợ bị người biết, ngoại trừ bóng đêm, có phải còn xác định...... người chết sẽ không có ai theo hay không?"

Cừu Nghi Thanh híp mắt:

"Như thế, hung thủ đối với hoàn cảnh xung quanh chắc là rất quen thuộc, cũng đối ——"

Ánh mắt Diệp Bạch Đinh bắt đầu sắc bén:

"... cũng đối với người chết phi thường quen thuộc."

"Ta...... thuộc hạ ta có thể đứng lên chưa?" Thân Khương dùng tư thế kỳ cục quỳ trên mặt đất, yếu ớt giãy giụa.

Nhưng mà không ai để ý đến hắn.

Diệp Bạch Đinh tiếp tục: "Vết thương trí mạng bên trái gáy người chết cực kỳ sâu, vị trí miệng vết thương ở phía sau cổ hơi lệch xuống, gần như chạm vai, trước cổ thì nhếch lên, qua cổ họng, phương hướng miệng vết thương cắt qua hẳn là từ sau ra trước, góc độ lệch như thế, chắc là hung thủ dùng tay trái ấn người chết trên mặt đất, tay phải cầm hung khí, hoàn thành quá trình này.

"Cừu Nghi Thanh gật đầu:"Miệng vết thương sau, lại không thấy dấu vết cắt đi cắt lại, hung thủ đối với chỗ yếu hại trên cơ thể người có hiểu biết nhất định, khả năng có võ công, nhưng võ công không cao.Có... có chút tê... hai vị gia...... Ta có thể đứng dậy sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!