Chương 31: (Vô Đề)

Cậu là Bồ Tát sao

Trương Bộ hoàn toàn không chú ý đến Phương Vân Kỳ đã đi vòng qua một đầu khác của hành lang từ lúc nào, hai bên của tòa hành chính đều có cầu thang.

Cậu ta trực tiếp bị đánh ngã xuống đất, khiến những người xung quanh giật nảy mình.

Bản thân Trương Bộ đau đến nỗi la lên, nhưng Phương Vân Kỳ hết lần này đến lần khác chào hỏi lên mặt cậu ta, cậu ta hoàn toàn không thể nói ra bất cứ thứ gì để ngăn lại.

Tùy Khâm cũng không nhìn cậu ta, mà chỉ đi tới cạnh cửa thông qua con đường được nhường ra.

Lâm Bạch Du nhìn ra bên ngoài qua chân anh, nhìn thấy các bạn học đang vây xem trên hành lang vì sợ xảy ra chuyện nên vội vàng bước lên ngăn cản Phương Vân Kỳ.

Cô không muốn ngăn cản.

Bởi vì người này thật sự đáng bị đánh, cậu ta đáng đời.

Nếu không phải bọn Tùy Khâm đến đây thì bây giờ sẽ như thế nào, có phải cô và Tần Bắc Bắc sẽ bị bọn họ tùy ý cười nhạo hay không?

Phương Vân Kỳ lại giơ cánh tay lên lần nữa thì bị níu lại.

"Cậu ta chảy máu rồi!"

"Có ai không, mau đi báo cho thầy giáo đi…"

Phương Vân Kỳ nhìn vào bọn họ:

"Sao vừa rồi mấy người không ngăn cản cậu ta?"

Mọi người bị cậu nhìn đến nỗi chột dạ.

Trong mũi Trương Bộ đang nằm trên mặt đất vẫn còn chảy máu, cậu ta nhìn cánh tay của Phương Vân Kỳ đang bị nắm lấy, không chút nghĩ ngợi đã vung nắm đấm đến.

Nhưng không ngờ rằng giây tiếp theo Phương Vân Kỳ đã trực tiếp dùng chân đá lên trên, cả người Trương Bộ đều cuộn tròn lại, gào khóc k3u rên.

Lâm Bạch Du nhìn thôi đã thấy đau.

Cô còn muốn nhìn tiếp, nhưng lại phát hiện Tùy Khâm tiến lên một bước, chặn tầm mắt của cô lại.

Lâm Bạch Du ngẩng đầu nhìn anh:

"Tùy Khâm, cũng may là cậu đã đến rồi."

Tùy Khâm từ trên cao nhìn xuống:

"Ở đây không phải nơi tốt."

Lâm Bạch Du quay đầu lại, vừa rồi Tần Bắc Bắc đã chui ra khỏi đồng phục trường, một cái đầu không có tóc nhưng lại xinh đẹp lộ ra bên ngoài.

Cô ấy nhìn thấy Phương Vân Kỳ ra tay vì cô ấy.

Tần Bắc Bắc kêu lên: Phương Vân Kỳ!

Cô ấy vừa gọi, xung quanh đều yên tĩnh đi không ít.

Mọi người đều không nhịn được nhìn vào đỉnh đầu của cô ấy, Tần Bắc Bắc c4n môi dưới, có lẽ là do cảm nhận được ánh mắt của các cô gái nên siết chặt nắm tay lại.

Có phải trong lòng của các cô gái đó nghĩ rằng cô ấy trở nên xấu xí rồi hay không?

"Có đánh chết cậu ta cũng vô dụng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!