Cô khóc đau cả mắt, là anh đau
Trans: Thanh Trà
Đây chính là câu trả lời.
Có thể là câu trả lời gì?
Tại sao Tùy Khâm có thể hỏi thẳng đến ngày Hạ Chí ấy, chính xác đến từng ngày.
Tất cả thông tin lộn xộn trong trí nhớ trì trệ của Lâm Bạch Du đều trộn lẫn vào với nhau, đang sắp xếp theo thứ tự, một khi thành công, sẽ hé mở ra một bí mật nào đó.
Cô tìm kiếm thông tin:
"... Cậu cũng bị sốt à?"
Lâm Bạch Du còn dùng từ cũng.
Tùy Khâm nói từng câu từng chữ:
"Bỗng nhiên lên cơn sốt."
Nhìn vào ánh mắt cô, Tùy Khâm bỗng chốc mất hết sự lý trí tuyệt đối ban nãy, anh dời tầm mắt, ậm ờ ừm một tiếng.
Sốt rất nặng.
Bất ngờ xảy đến, nặng đến nỗi ý thức mơ hồ.
Mà ở nhà Tùy Hữu Chí, bị ốm là chuyện không nên có nhất, không có ai chi trả tiền thuốc thang, cũng không có ai chăm sóc anh cả.
Anh thậm chí còn không nói ra được tiếng cầu cứu.
Tùy Khâm ở trong căn phòng lộn xộn, nằm trên cái giường cũ nát cả ngày trời, mới có thể ngọ nguậy để xuống giường uống nước.
Còn về trận đấu, đã sớm trở thành chuyện sống tiếp rồi tính sau.
Hoàng Hồng Anh từ nhà mẹ đẻ quay về, thấy trong phòng không có tiếng, chỉ biết mắng nhiếc anh, hoàn toàn không xem có phải anh ốm rồi hay không.
Quá trùng hợp.
Lâm Bạch Du vô thức hỏi: Cậu sốt bao lâu?
Tùy Khâm không nói.
Lâm Bạch Du lại hỏi:
"Bởi vì sốt, nên cậu mới không đi thi đấu được đúng không, chắc chắn cậu sốt rất nặng, nặng đến mức nào?"
Cô hỏi sốt sắng mà còn kĩ càng.
Phương Vân Kỳ bên cạnh nghe không đúng lắm:
"Bạn học Lâm, cậu hỏi mấy thứ này làm gì?"
Cậu cũng là lần đầu tiên được chứng thực, hóa ra là ốm thật, hôm ấy gửi tin nhắn cũng không trả lời, chẳng có một chút tin tức nào.
Lúc ấy Phương Vân Kỳ tưởng Tùy Khâm không muốn liên lạc với bọn họ, cũng không quấy rầy.
Lâm Bạch Du nhìn sang Tùy Khâm:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!