Vân Li chụp ảnh, bỏ ví đựng thẻ vào túi rồi khởi động xe, sau vài vòng trong tiểu khu, lần đầu tiên được cầm lái mẫu xe này, cảm giác nhấn ga hoàn toàn khác với khi cô đang lái xe trước đây.
Vân Li không nhận biển số xe, nhưng chỉ dựa vào trải nghiệm vài phút điều khiển cũng biết chiếc xe này ở tầm trung đến cao cấp.
Cô vẫn luôn cảm thấy gia cảnh Phó Chí Tắc không tồi, nhưng Hạ Tòng Thanh nói ba mẹ anh đều là giáo sư của tây khoa đại, nhận định của cô về gia cảnh của anh vẫn luôn bị ý nghĩ phần tử trí thức bần cùng hạn chế.
Mới vừa vào nhà liền nhận được tin nhắn Phó Chí Tắc đến Nghi Hà.
Vân Li chụp ví đựng thẻ rồi cắt chỉ để lại chân dung, gửi Phó Chí Tắc: [ người này hình như có chút đẹp. ]
Phó Chí Tắc: [ ừ ]
Cô đã gửi ảnh chụp chính mình: [ người này đâu? ]
Khi Phó Chí Tắc nhận được tin nhắn cũng có thể tưởng tượng bộ dáng người đối diện biết rõ còn cố hỏi, trong ảnh là cô ôm Đôi Đôi, mỉm cười trước máy ảnh, anh đem ảnh chụp bảo tồn đến bản địa, tặng hai chữ: [ xinh đẹp ]
Còn chưa nói với anh hai câu, Vân Li nhận được một lời mời kết bạn mới, chân dung là tranh sơn dầu núi và biển, ghi chú của đối phương là Doãn Dục Trình.
Linh tính là —— Vân Dã lại gây chuyện.
Sau khi thên thành công, Vân Li nhìn chằm chằm vào giao diện trò chuyện của hai người, cô bối rối không biết nên chào hỏi không, ý nghĩa chào hỏi là muốn nói chuyện tiếp……
Doãn Dục Trình chưa cho cô cơ hội: [Hi Vân Li. Tôi là Doãn Dục Trình. Hai ngày này Vân Y nhận được tấm bưu thiếp chúc mừng năm mới từ em trai cô. ]
Đồng thời, bức ảnh cũng được đăng tải, là một phần nội dung của tấm bưu thiếp: [ Vân Dã sẽ đến Nam Vu thăm chị gái trong kỳ nghỉ đông này, đến lúc đó sẽ gặp cậu với tư cách là đại diện ban 15 của chúng ta ^ ^]
Anh còn nhân tiện đánh giá một chút: [ em trai cô khá giỏi trong việc theo đuổi con gái. ]
[ có chút hâm mộ. ]
"……"
Vân Li không nói nên lời, lần trước bọn họ cùng lên án công khai chuyện Doãn Dục Trình nhìn lén bưu thiếp, Vân Dã còn dám ngang nhiên viết trên bưu thiếp viết muốn tới Nam Vu tìm Doãn Vân Y.
Cô khá lo lắng về đầu óc của Vân Dã.
Cái đầu óc này yêu đương kiểu gì đây.
Doãn Dục Trình đi thẳng vào vấn đề: [ trước khi bọn họ gặp mặt, có tiện tìm thời gian tán gẫu một chút không? Gần đây tôi không ở Nam Vu, chờ về lại sẽ nói với cô. ]
Nghe có vẻ như không cho Vân Li cơ hội cự tuyệt.
Vân Li thở dài, trả lời được.
Cô lướt lại giao diện WeChat, Phó Chí Tắc chưa gửi cho cô tin nhắn mới nào. Trong giờ học vào buổi chiều, Vân Li cố ý vô tình nhấc điện thoại lên vài lần, cũng chưa thấy tin nhắn của anh.
Cuộc sống không phải không phong phú, khóa này cũng không phải là thủy khóa, trái lại, những hình ảnh công thức rất phức tạp. Tan học cô còn phải mua đồ nấu cơm. Buổi tối phải làm bài tập. Một số video vẫn chưa hoàn thành.
Vân Li đã lên kế hoạch cho một ngày trọn vẹn.
Chẳng qua, nhìn thấy lần cuối cùng trên giao diện trò chuyện cách đây mấy giờ, sẽ làm cô có loại cảm giác, hai bên có thể không có cảm giác mất mát.
Muốn đọc chiếm thế giới của anh.
Vân Li quyết đoán mà gửi một icon không có ý nghĩa gì đặc biệt, ba con gấu có màu sắc khác nhau đứng hài hòa thành hai hàng, biểu tình ngốc ngốc.
Phó Chí Tắc không trả lời, sau một giờ, cô gửi icon khác, giống ba con gấu ngốc hồi nãy, chỉ khác là đã thay đổi vị trí.
Một lát sau, điện thoại rung lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!