Nghe vậy, cảm xúc Vân Li vốn thả lỏng xuôi theo hành động của anh ta bỗng nhiên căng chặt.
Cái gì mà lần đầu tiên chứ?
Vân Li không quá hiểu về lời anh ta nói, do dự hỏi: "Trước kia anh ta chưa từng làm cho người khác? "
Người đàn ông: "Ừ."
"……"
Cô bị phản ứng đương nhiên của anh ta làm cho câm nín.
Vân Li thậm chí ngẫm nghĩ lại bản thân mình có làm quá lên không.
Tuy rằng độ cao của hạng mục này nhìn chỉ cao hơn hai mét, nhưng cũng tiềm ẩn một mức độ nguy hiểm nhất định. Lúc này Vân Li băn khoăn không để ý đến cái khác, không thể không đáp lời, mong có được một câu an ủi: "Trước đó anh có được huấn luyện qua không?"
Người đàn ông không nâng mắt: "Huấn luyện gì."
"Giống như là," Vân Li không nghĩ ra được, lúc này cũng uyển chuyển không nổi, tính chỉ hướng rất mạnh, "Làm thế nào để buộc dây an toàn nhất, để giảm thiểu hệ số rủi ro đến mức thấp nhất."
Người đàn ông nghe cô nói xong, mới nói: "Chưa từng."
"……"
Trong khoảng khắc này, Vân Li có cảm giác chơi bungee jumping rất chân thật, nhân viên công tác nói cho cô, dây này có khả năng sẽ bị đứt, nhưng không nhất định sẽ đứt, cô có thể thử xem trước.
Cả người Vân Li cứng lại rồi: "Nếu dây an toàn không cột chắc sẽ bị văng ra ngoài sao?"
Người đàn ông liếc cô một cái, dường như tự hỏi: "Tôi không rõ."
Thấy khuôn mặt của hai người đều thoải mái, Vân Li mím môi, suy nghĩ không cần dọa sợ bản thân, đột nhiên người đàn ông khẽ bấm nút trên dây an toàn, không chút để ý mà nói: "Cô muốn thử không?"
Vân Li: "……"
Vân Li: "?"
Người trước mặt nói chuyện y hệt như một ác ma đang thầm thì.
Tuy nhiên, người đàn ông vừa nói một câu, nói xong liền thu tay lại, không có thêm động tác dư thừa nào. Vân Li thậm chí nổi lòng tiểu nhân với anh, kiểu như những lời trước đây của cô mà anh ghi hận trong lòng, cho nên lần này mượn cớ hù cô.
Cái lưng Vân Li cứng đơ, cúi đầu sờ sờ vị trí nút cài, kiểm tra xem nó có bị nới lỏng hay không.
Cùng lúc đó, đằng xa có người kêu Từ Thanh Tống đến.
Trước khi đi, Từ Thanh Tống cười nhẹ, lên tiếng trấn an: "Cậu ta chỉ đùa với cô thôi, đừng coi là thật." Ngay sau đó, quay đầu nhắc nhở người đàn ông: "Cậu làm gì vậy, tẫn trách chút đi, đừng nói chuyện lung tung dọa người khác."
Người đàn ông vẫn giữ dáng vẻ "kinh doanh qua loa", cũng bởi vậy đối với Vân Li mới nói tiếng người: "Yên tâm, đã kiểm tra qua." Sau đó anh chỉ vào sợi dây bên cạnh mình: "Nếu lát mà có sợ thì nắm chặt chỗ đó."
Vân Li gật đầu, do dự chút, mới chậm rãi dịch tay ra chỗ khác.
Người đàn ông cầm chiếc kính VR bên cạnh đeo lên cho cô: "Phía sau có cái nút, tự mình điều chỉnh độ chặt lỏng."
Hình ảnh trước mắt Vân Li biến thành một hàng ký tự dài, còn thêm hiệu ứng bị lửa đốt.
Người đàn ông: "Rõ không?"
Vân Li híp mắt: "Hơi mờ."
Lời vừa dứt, cô có thể cảm giác được bàn tay của người đàn ông đang áp lên mắt kính cô, cài xuống phía dưới. Tầm nhìn trở nên rõ ràng hơn, Vân Li giơ tay, tự mình điều chỉnh một góc độ thoải mái hơn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!