Chương 35: (Vô Đề)

Bên ngoài quán cà phê, Vân Li dễ dàng nhận ra Doãn Vân Y đang ngồi ở bàn ngoài trời, cô ấy mặc một chiếc váy hoa màu xanh nhạt, mắt hạnh môi đỏ, tóc dài đến eo, cúi đầu viết gì đó trên vở.

Đứng một bên là một người đàn ông có dáng người thon dài, ngũ quan có nét phương tây, màu tóc với màu mắt đều sáng màu, mặc một chiếc áo khoác đen giản dị. Anh ta mới vừa kéo ghế ngồi xuống, cười nói gì đó với Doãn Vân Y, bỗng nhiên ngẩng đầu, chú ý thấy ánh mắt của Vân Li.

Người đàn ông lại đứng lên, chủ động đi đến trước mặt Vân Li.

Doãn Vân Y nhận thấy động tác của anh ta, cũng đứng dậy đi theo người đàn ông.

Người đàn ông mỉm cười: "Cô là chị gái của Vân Dã sao?"

Vân Li gật gật đầu.

"Xin chào, tôi là anh trai của Vân Y, tên là Doãn Dục Trình." Doãn Dục Trình kéo ghế cho Vân Li, Doãn Vân Y đi theo anh ta, thẹn thùng mà kêu: "Chào chị."

Vân Li có một đoạn thời gian không quen một người lạ, cô nở một nụ cười thẹn thùng, đơn giản mà tự giới thiệu, ặt món quà của Vân Dã trên bàn.

Vân Li: "Đây là thứ mà Vân Dã nhờ tôi mang đến đây."

Doãn Dục Trình: "Còn phiền cô rồi đi một chuyến."

"Không sao, công ty tôi ngay bên cạnh."

Doãn Vân Y nhìn chằm chằm chiếc hộp một lúc, tươi cười thẳng thắn: "Vân Dã các bạn trong lớp đã mất nhiều thời gian để hoàn thành món quà, sợ chạm vào sẽ rồi, liền nhờ chị gái mang đến đây, cảm ơn ngài."

Vân Li hoài nghi mình nghe lầm: "À…… Bạn trong lớp cùng làm sao?"

Doãn Vân Y không nghĩ nhiều gật gật đầu.

"Làm sao vậy?" Doãn Dục Trình nhạy bén hỏi.

Vân Li giấu xấu hổ trên mặt, lắc lắc đầu.

Cô thực sự đánh giá cao Vân Dã, cư nhiên đưa món quà cũng không dám thừa nhận bản thân chuẩn bị.

Doãn Dục Trình không ép Vân Li ăn cơm chiều, lại kiên trì muốn đưa cô trở về.

Chỉ cách vài bước chân.

Vân Li không giỏi từ chối, liền gật gật đầu.

"Anh mang lên xe cho em hé?" Doãn Dục Trình cầm hộp quà lên, sờ sờ Doãn Vân Y đầu, "Em ở chỗ này chờ cùng chị ấy một chút."

Nói xong, anh ta nhìn Vân Li ôn hòa mà cười cười.

Xe đậu ở bãi đậu xe của cửa hàng, Doãn Dục Trình lái xe đến bên cạnh vị trí các cô, sau khi Vân Li lên xe, bất quá vài phút liền chạy đến dưới lầu.

Trước khi xuống xe, Doãn Dục Trình hỏi cô: "Nghe Vân Y nói, cô là người nam lý công?"

Vân Li gật gật đầu.

"Tôi cũng là nam lý công, đã tốt nghiệp năm trước."

Vân Dã lúc trước có nhắc tới, Vân Li không quá ngạc nhiên.

Doãn Dục Trình xuống xe, đi đến bên cạnh ghế phụ mở cửa xe cho Vân Li.

"Cảm ơn cô đã mang quà tới, nghỉ ngơi sớm chút." Doãn Dục Trình ôn thanh nói.

Vân Li đứng đó, cửa sổ ghế phụ chậm rãi hạ xuống, Doãn Dục Trình nhìn cô gật gật đầu, ánh mắt dừng lại trên người cô vài giây, mới lái xe ra khỏi tiểu khu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!