Suy nghĩ của Vân Li còn dừng lại ở tay Phó Chí Tắc kéo cổ tay cô, ngốc ngốc mà lấy bóng bay.
Ở trong ấn tượng của cô, đây dường như là lần tiếp xúc thể xác đầu tiên của họ.
Hình như anh không phản ứng gì?
Là không thèm để ý chuyện này, hay là……
Không ngại kéo tay cô?
Vân Li nhìn lên quả bóng bay lơ lửng trên không, nhìn con thỏ cười toe mà thấy buồn cười, giống như vầng trăng khuyết trong avata của anh. Hồi ức không vui cũng tan biến.
Rõ ràng đều 23 tuổi, cầm quả bóng bay này có vẻ ấu trĩ, Vân Li lại không muốn buông tay.
Sau khi hai người đi một vòng về tới quầy hàng hạt gần đó, lúc này có số đặc biệt diễn múa rối bóng râm trong Halloween, rèm không treo cao, người trước mặt đông đến mức con kiến cũng chui không lọt
Cả hai cũng đến tham gia náo nhiệt, Vân Li cao 1m6, không nhìn thấy gì trong đám người đen nghìn nghịt, Phó Chí Tắc đứng phía sau cô.
Vân Li chỉ có thể dùng Phó Chí Tắc thuật lại: "Bên trong diễn gì vậy?"
Phó Chí Tắc: "Bốn người bí đỏ."
Vân Li: "Đang làm cái gì?"
Phó Chí Tắc: "Dắt một con chó bí đỏ."
Vân Li: "……"
Điều này nghe cũng không đẹp gì, nhưng người xung quanh lại liên tục trầm trồ khen ngợi, Vân Li vốn dĩ chuẩn bị rời đi, nhưng đôi nam nữ trước mặt lại di chuyển, chàng trai trực tiếp cõng nữ sinh trên cổ.
Thấy thế, các cặp tình nhân khác ở phía sau cũng đu theo, còn những người đang ế thì xấu hổ tự xử. Ở cô gái phía trước cô nhìn thấy cái tình huống này, liền vỗ bạn nam bên cạnh mình: "Cho tớ cưỡi cổ một chút?"
"Đừng chứ, tớ còn chưa có bạn gái……"
"Này không phải vừa tốt à, là con trai thì cho tớ cưỡi một chút!"
Nhìn thấy cảnh này, Vân Li có chút xấu hổ, quay đầu nhìn Phó Chí Tắc, phát giác anh cũng đang nhìn mình.
Phó Chí Tắc: "Cô rất muốn xem sao?"
Vân Li suy nghĩ không ra câu hỏi của anh, nghĩ nghĩ, vẫn là tự giác nói: "Không có. Nhưng mà," trong lòng cũng tò mò anh sẽ làm thế nào, cô hỏi tiếp: "Nếu tôi muốn nhìn thì sao?"
Phó Chí Tắc: "Vậy nghĩ ở trong lòng đi."
Vân Li: "……"
Trên đường trở về, Vân Li nhớ tới chuyện của Phó Chính Sơ: "Đúng rồi, hôm nay tôi có nói chuyện với Phó Chính Sơ, lần trước là tôihiểu lầm em ấy."
"Ừ."
Vân Li không có nhiều bạn, thời điểm mới vừa biết Phó Chính Sơ, có thể cả ngày cô không nói được vài câu, nhưng đối phương cũng không bao giờ để cô cảm thấy lạc lõng, Vân Li tự đáy lòng mà cảm khái: "Người khác còn rất tốt."
Phó Chí Tắc: "Cô đang suy xét cùng một chỗ với cậu ấy?"
Câu hỏi của Phó Chí Tắc quá mức trực tiếp đến nỗi Vân Li không phản ứng trong một thời gian dài, cũng không biết cái ý nghĩ của anh từ đâu đến, cô ba châm: "Phó Chính Sơ nhỏ hơn tôi như vậy, hơn nữa em ấy nói quen bốn năm cô bạn gái……" Vân Li nói đột nhiên im bặt, cô chém đinh chặt sắt: "Tóm lại, không có khả năng."
……
Sau khi về đến nhà, Vân Li treo quả bóng bay trên đầu giường. Mở máy tính lên xem thời khóa biểu, mới phát hiện tuần sau chính là tuần thi của học kỳ mùa thu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!