Chương 24: (Vô Đề)

"Đang tìm anh." Vân Li không phủ nhận, ừm nói: "Anh uống nhiều, tôi tới đón anh về."

Phó Chí Tắc: "Đến đây một mình?"

Vân Li gật gật đầu, lại bổ sung câu, "Những người khác uống hơi nhiều, nên việc đi lại không quá thuận tiện."

Phó Chí Tắc: "Bây giờ đang hút thuốc."

Anh còn chưa hút đủ.

Nghe được dụng ý của anh, Vân Li không nhúc nhích, "Vậy chờ anh hút xong rồi, chúng ta sẽ trở về?"

Thấy Phó Chí Tắc không phản ứng, cô tìm kiếm xung quanh, nhắm vào một chỗ, "Vậy anh hút đi, tôi tìm chỗ xa xa chờ anh."

Sau khi bước tới, Vân Li nghịch điện thoại một lúc, Đặng Sơ Kỳ nói cho cô: [ông chủ quán bar cũng quá mẹ nó đẹp trai, cậu đi đâu rồi? Cậu mà gặp anh ta đảm bảo cậu quên luôn cậu nhỏ của Hạ Hạ. ]

Vân Li: [ tớ rất chung tình nhá, chỉ có tình cũ không có tình mới. ]

Mượn rượu giải sầu, mượn thuốc lá giải tỏa, tối nay Phó Chí Tắc đều nếm thử cả hai. Giờ phút này Vân Li cũng phát sầu, từ lúc ra khỏi quán bar cũng không moi được bất kỳ thông tin nào từ Hạ Tòng Thanh, hai người bọn họ cũng chưa thân quen đến mức có thể nói thẳng.

Nói đến thân quen —— có phải anh lại gọi cô là Vân Li Li không?

Vân Li phát ngốc một hồi lâu, là bởi vì những người khác đều gọi cô là Li Li sao? Thế thì tại sao anh muốn thêm từ Vân vô.

Phó Chí Tắc đi vào trong bóng tối, lấy ra điếu thuốc, mới vừa móc bật lửa ra, dư quang nhìn thấy Vân Li đứng ở mép cầu, quấn chặt áo khoác nhỏ màu xanh nhạt.

Anh quay đầu lại nhìn hướng cô tới, lúc anh tới cũng không chú ý, hai bên đều là những căn nhà tái định cư được xây trong thời kỳ đầu, ngọn đèn công suất thấp phủ đầy xác thiêu thân, trong bóng tối có vài người say như chết nằm bò ở đó.

Tính cách như cừu của cô, một mình trong lối đi tối tăm này, luôn cảm thấy khó có thể tưởng tượng được.

Thu lại điếu thuốc, anh bước đến bên cạnh Vân Li: "Trở về thôi."

Không biết vì sao Phó Chí Tắc lại hồi tâm chuyển ý, trực tiếp quay về, Vân Li cân nhắc một hồi nói: "Hình như uống nước đường có thể giải rượu, vừa rồi tôi tra được gần đây đây có tiệm nước đường."

Trước kia, sau khi Vân Vĩnh Xương uống nhiều rượu, đều phải ăn chút gì đó ngọt, nói là uống rượu nhiều thì dạ dày không thoải mái. Vân Li tạm thời tìm kiếm bằng điện thoại, tìm thấy một cửa hàng cũ cách đó 400 m.

Phó Chí Tắc không cảm kích: "Không cần, không có uống nhiều."

Không bị cự tuyệt của anh đánh lui, Vân Li: "Thực ra là bởi vì bản thân tôi có uống chút rượu, buổi tối về không thể gọi đồ ăn, anh có thể đi với tôi không?"

Cô quay người về chỗ tối, "Không xa đâu, đi vài phút là đến à."

Nhìn lại theo hướng cô, đường hai bên tối òm.

Phó Chí Tắc: "Cho tôi xem bản đồ."

Vân Li phóng to bản đồ, đưa cho anh, anh cũng chỉ nhìn lướt qua, rồi trả lại điện thoại.

Dọc theo đường đi chỉ có hai người bọn họ, Vân Li với Phó Chí Tắc cách nhau một khoảng, vốn tưởng rằng anh uống không ít, nhưng xem qua thì bước chân đi rất vững vàng.

Vân Li chưa từng đến nơi này bao giờ, đường đầy ổ gà ổ khủng long, khắp nơi đều là góc khuất nhỏ, tập trung nhìn vào là thấy một đôi nam nữ ôm hôn môi.

Vừa lúc có mấy bóng dáng lêu lổng không yên đi vào chỗ khuất, có mấy người mồm miệng không rõ, mở khóa kim loại nửa ngày cũng không thành công.

Bỗng nhiên Phó Chí Tắc dừng lại, xoay người nhìn cô: "Đi gần tôi chút."

"Ồ…" Vân Li chạy chậm đến bên anh.

Của hàng nước đường mở trong hẻm nhỏ đối diện " Tăng Ca ", mặt tiền cửa hiệu không lớn, bày sáu bảy cái bàn tròn nhỏ. Toàn bộ cửa hàng chỉ có một mình ông chủ mở ra rồi làm việc sau nhà bếp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!