Vân Li: "Cô quyết định là có thể……"
"Nếu không phải tôi có người trong lòng, tôi sẽ sắp xếp Phó Chí Tắc với tôi." Hà Giai Mộng bộ dáng vô cùng đau đớn, lại thập phần không hiểu mà nhìn Vân Li, "Cô cũng hiểu biết quá nha."
"Ít nhất Phó Chí Tắc có khuôn đẹp ấy, tâm tình sẽ thoải mái khi mỗi ngày cô lấy cơm hộp, cô không cảm thấy vậy sao?" Cô ta giả vờ hận sắt không thành thép nặng nề mà thở dài.
Sau khi công đạo xong sự việc, Hà Giai Mộng quay trở lại văn phòng của mình.
Vân Li lật xem qua các văn kiện tài liệu tài liệu trên bàn làm việc, phần lớn là hướng dẫn sử dụng một số sản phẩm. Những tài liệu nhanh chóng được đọc xong, cô cũng ăn không rồi ngồi.
Sau khi ngồi ở chỗ làm việc cả tiếng đồng hồ, Vân Li lướt tin tức hot đến tin cọ nhiệt của ngày hôm nay, nhưng vẫn không có ai khác đến.
Đang lúc cô nhàn nhỗi đến mốc meo, Phương Ngữ Ninh thông báo trên điện thoại của cô đi đến trung tâm thể nghiệm EAW giúp hỗ trợ sửa chữa thiết bị, đến lúc đó sẽ có các kỹ sư trong trung tâm. Này cũng không phải là bộ phận Vân Li làm việc, phỏng chừng là Phương Ngữ Ninh thấy tạm thời không có sắp xếp nào liền cho các bộ phận khác mượn cô.
Hà Giai Mộng nói cũng giống như vậy, khả năng chính là đi là cu li.
Trung tâm thể nghiệm EAW không mở cửa vào buổi sáng hôm nay, Vân Li nhìn qua cửa kính, bên trong tối om, có những hạt bụi đung đưa trong chùm tia sáng.
Sau khi Hà Giai Mộng dùng thẻ nhân viên mở cửa, Vân Li mở nguồn điện hộp công tắc ở cửa, phát hiệntất cả các công tắc đều được mở, đoán chừng kỹ sư đã ở bên trong.
Có một sự im lặng trong trung tâm, không biết vì cái gì, cô cũng bước chân nhẹ nhàng hơn.
Sau khi dạo một vòng trên lầu một, ở góc phòng cửa, Vân Li nghe thấy trên mặt đất có tiếng kéo lê một vật cùn, nghe tới bên trong có người đang làm việc.
Vân Li gõ gõ cửa, trung quy trung củ mà nói: "Xin chào, tôi là thực tập sinh mới, chị Ngữ Ninh phái tôi tới hỗ trợ bảo trì thiết bị."
Không có ai ra mở cửa, bên trong lại vang lên thiết bị gõ cùng thanh âm của di động.
Vân Li cảm giác như bị bỏ rơi.
Người bên trong giống như cố ý, còn kéo thanh âm lớn hơn nữa.
Gõ cửa lại chẳng khác nào đối hàng với người nọ.
Khi cô đang giãy giụa không biết tiếp tục gõ cửa hay không.
"Mời vào."
Vân Li đẩy cửa ra, trong phòng chỉ bật một ngọn đèn nhỏ màu be, không khí khô ráo, mùi sản phẩm từ gỗ và keo dán nhựa hỗn tạp vào nhau. Có một bóng người đang ngồi xổm trong góc, tay áo xắn nửa vòng, anh lục lục đạo cụ trong thùng dụng cụ, cầm lấy cái tua vít lên so sánh, rồi tùy tay quăng0 một bên.
"Tới EAW?" Phó Chí Tắc thanh âm không lớn, vang vọng trong căn phòng đóng cửa.
Ở nơi làm việc, Vân Li vẫn chuyển về kính ngữ, nói chuyện lễ độ cung kính: "Vâng, cảm ơn lời đề nghị lần trước của ngài."
Trước khi đến, Vân Li đã tưởng tượng ra rất nhiều cảnh gặp gỡ Phó Thức Tắ, do dự mãi, cô vẫn là nói mình bị bộ phận kỹ thuật từ chối.
"Tôi được chuyển đến bộ phận nhân sự, không phù hợp với chuyên nghiệp ngành, tính cách tôi cũng," Vân Li có loại cảm giác không đếm xỉa đến bản thân, "Có chút chứng sợ xã hội……"
Phó Chí Tắc dừng động tác trên tay, ngẩng đầu, ánh đèn vàng nhạt đập vào mặt anh, tựa hồ không tin: "Phải không?"
Vân Li bị anh hỏi như vậy, ngẩn ngơ: "Xem đi, nhìn không giống sao?"
Phó Chí Tắc nhìn cô chằm chằm một lúc, như thể đang nghiêm túc tự hỏi vấn đề của cô.
Dáng vẻ này không khỏi làm Vân Li hoài nghi có phải anh đang nhớ lại chuyện cô chủ động hỏi thông tin liên lạc hay không. Ban đầu Vân Li muốn một ít ý kiến về chuyên ngành từ Phó Chí Tắc, lúc này chỉ hy vọng cái đề tài này có thể nhanh chóng kết thúc.
"Chị Ngữ Ninh kêu tôi đến sửa chữa đồ vật với anh." Vân Li chạy chậm đến bên anh với ý đồ nói sang chuyện khác, mới chỉ để ý thấy một túi bánh sừng bò và một tách cà phê bày ra trên mặt đất.
Dù gì thì cũng không biết sửa chữa đồ đạc, trong lòng Vân Li có chút sợ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!