Chương 17: (Vô Đề)

Không nghĩ tới Phó Chí Tắc sẽ phối hợp như vậy, Vân Li rất vui vẻ, ngậm cười tiếp tục xem trận đấu.

So với động băng bên cạnh lúc đầu, hiện tại Vân Li cảm thấy xung quanh mình ấm lên rất nhiều. Phó Chí Tắc dựa vào ghế, thỉnh thoảng cầm đồ chơi vỗ tay lên vẫy vẫy.

Ngay khi Vân Li nhìn lén Phó Chí Tắc, bầu không khí của hiện trường lại bùng lên, Vân Li vội đi theo cổ động viên đội áo trắng điền cuồng đông đưa đồ chơi vỗ tay, âm điệu người chủ trì chương trình càng ngày càng cao: "Trận đấu đã bước vào trạng thái gây cấn, chỉ cần họ có thể ghi thêm một bàn thắng, chỉ cần ghi thêm một bàn nữa thì thắng lợi cơ bản được đảm bảo, bây giờ chúng ta có thể nhìn thấy ​​tiền đạo của đội áo trắng đột phá phòng thủ, đây là……"

Người chủ trì nói càng lúc càng nhanh, sau đó là những tràng pháo tay cùng với tiếng thét chói tai. Vân Li không hiểu bóng đá, nhưng cũng có thể hiểu hàm nghĩa của "2-0" trong sân.

Camera trực tiếp phóng to các cầu thủ, màn hình lớn trên sân bóng cùng với màn hình LCD trong khán phòng nhanh chóng chuyển đổi đến các cầu thủ đang hoan hô ôm nhau, sau đó chuyển đến các cổ động viên áo trắng gần như đang điên cuồng, những cổ động viên bị kích động mà múa may trước màn ảnh.

Người dẫn chương trình vẫn đang say sưa giải thích, Vân Li nhìn về phía Phó Chí Tắc, anh nhàm chán mà dựa vào ghế, chậm rãi múa may đồ chơi thiết bị hai lần.

Thẳng đến khi màn ảnh dừng trên cả hai người.

Trước sự chứng kiến ​​của hàng nghìn người xem, đồ chơi vỗ tay của Vân Li ban đầu điên cuồng đong đưa chợt dừng lại, nháy mắt thu nụ cười, có chút không giống ai mà buông đồ chơi vỗ tay. Phó Chí Tắc bên cạnh cũng di chuyển, khoanh tay, quái đản lại lạnh nhạt mà nhìn thẳng vào màn ảnh.

Camera giống như bị hỏng, không có dấu hiệu dịch chuyển.

Lúc này người chủ trì mới giải thích trước màn ảnh: "Thật không thể tin được, vì bàn thắng mà các cổ động viên đã kích động đến mức ngây người như phỗng……"

"……"

Cũng may tình huống áp lực này không kéo dài, sau khi ống kính dời đi, Vân Li cảm giác bản thân như được sống lại.

Ý thức được bản thân vừa rồi biểu hiện ở trước cameras, Vân Li hiểu được, thuộc tính tẻ ngắt của mình được thăng cấp.

Trong vài phút tiếp theo, Vân Li đều ngồi phát ngốc.

Chú ý thấy người nào đó bên cạnh đột nhiên an tĩnh, Phó Chí Tắc nhìn cô một cái, Vân Li mở to hai mắt nhìn chằm chằm đồ chơi vỗ tay trong tay, giống như cà tím héo chèo queo.

Phó Chí Tắc đem ánh mắt quay lại nhìn sân bóng. Anh di chuyển, chống khuỷu tay lên đầu gối, cúi người về phía trước, trong tay nắm đò chơi vỗ tay. Cách trong chốc lát, như thể hạ quyết tâm sau khi vượt qua nhiều chướng ngại vật, đột nhiên vỗ vỗ vài cái.

Nghe thấy âm thanh từ bên cạnh, Vân Li có chút kinh ngạc nhìn sang.

Phó Chí Tắc nhìn cô một cái: "Này không phải bàn thắng?"

Vân Li ngoài ý muốn, không chú ý tới ghi thêm bàn thắng lúc nào, cũng đu theo Phó Chí Tắc điên cuồng vỗ, nói: "Đội bóng này thật là lợi hại." Rồi sau đó nhìn thoáng qua chỗ ngồi của đội bóng đen, cười gửi một tin nhắn cho Phó Chính Sơ.

[ Phó Chính Sơ, em nên đổi đội để cổ vũ đi. ]

Tranh thủ thời gian đem rượu dân túc: [chán thật hu hu hu, em hận mất. ]

Vân Li trở lại trạng thái ban đầu, giống như đứa con nít vô ưu vô lo mà đu theo cô động viên áo trắng múa tay múa chân.

Thấy thế, Phó Chí Tắc xoa xoa đôi mắt buồn ngủ, lại ngả người ra ghế.

……

Mười phút sau, trận đấu kết thúc, đội trắng thắng với tỷ số 3-1, Vân Li hầu như tất cả những cổ động viên chung quanh Vân Li đều kích động đến mức ôm nhau thành quả bóng, reo hò cho chức vô địch đầu tiên trong những năm gần đây.

Bầu không khí như này làm khóe mắt Vân Li dâng lên từng trận cảm động, có lẽ đây là niềm tự hào khi thứ mà mình chân thành tha thiết thu hoạch vinh dự.

Thẳng đến khi lần thứ hai tầm mắt chuyển trên người Phó Chí Tắc.

Thoạt nhìn anh đã có chút mệt nhọc.

Vân Li lập tức thanh tỉnh, ho nhẹ hai tiếng che giấu " quên mình " vừa rồi.

Phó Chí Tắc ngồi ngoài sườn, dẫn đầu đứng dậy, theo sau đám đông. Nhìn từ phía Vân Li, thân hình anh thon dài tựa một cán bút, tay cắm túi quần, chỉ lộ ra khớp xương cổ tay rõ ràng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!