Còn nữa, Diệp Soái muốn tỏ tình với cô gái sống ngay trong khu này …Một ý tưởng táo bạo chợt nảy ra trong đầu cô.
Giọng cô run rẩy dữ dội:
"Diệp Huyền Tần , những thứ này có liên quan đến anh sao?"
Diệp Huyền Tần cười nhẹ: Thích không?
Đầu óc cô trống rỗng, lắp bắp:
"Tôi … tôi không biết"
Lúc này, một nhóm người bất ngờ tụ tập ở tầng dưới.
Một giọng nói từ trong đám người vọng ra:
"Ôi trời, cô là chính người bạn gái của Diệp Soái ư, gia đình tôi và cô là hàng xóm của nhau đói"
Lý Khả Diệu kinh ngạc vội nắm lấy tay cô chạy xuống lầu.
"Lam Khiết , bạn gái của Diệp Soái đang ở dưới lầu mau đi xem cô gái đó là ai. Nếu mà chúng ta có thể có mối quan hệ tốt với cô ấy thì gia đình mình chắc chắn sẽ có lợi"
Diệp Huyền Tần :
"… Anh cảm thấy bất lực nên cũng đành đi theo bọn họ xuống nhà. Khi cô bước xuống lầu thì bị một cơn gió lạnh thổi qua nên cũng trở nên tỉnh táo hơn. Cô mất tự nhiên nở nụ cười:"Thật buồn cười, vừa rồi mình gần như tin rằng Diệp Huyền Tần lại chính là Diệp Soái.
Một người như Diệp Soái làm sao có thể ở trong tù được cơ chứ:
"Vậy mà tối hôm qua còn khoác lác nên hôm nay mới xảy ra chuyện mèo mù lại tình cờ vớ phải chuột chết"
Mẹ cô kéo cô đi về phía trung tâm của đám đông, hy vọng có thể nhìn thấy khuôn mặt của bạn gái Diệp Soái và nhân tiện kết thân với cô ta.
Nhưng khi hai người nhìn thấy được tâm điểm của đám đông, má họ bỗng trở nên nóng bừng và dường như cả thế giới đang quay cuồng.
Trần Hạ Lanl Hóa ra lại là Trần Hạ Lanl Lúc này, cô ta giống như đang đứng trên bục chuẩn bị phát biểu nhận giải với vẻ mặt đầy tự hào.
"Ngay từ đầu bản thân tôi đã tự hỏi, làm sao mà Diệp Soái có thể mời một cô gái tâm thường như tôi tham gia vào buổi lễ lớn này. Hóa ra là anh ấy luôn quan tâm đến tôi và anh ấy muốn cầu hôn tôi tại buổi lễ"
Những người hàng xóm vội khen:
"Hạ Lan, cô thật xinh đẹp, Diệp Soái thật không có chổ nào có thể chê cô".
"Mà này Hạ Lan, làm thế nào mà cô quen biết được với Diệp Soái thế?"
Cô ta đáp lại lời của người hàng xóm :
"Bà nên biết rằng anh trai tôi chính là một người lính. Tôi đến gặp anh tôi trong quân đội vào vài ngày trước và vô tình va phải một người lính 3 1 trẻ."Giờ thử nghĩ lại, người lính trẻ đó chính là Diệp Soái.
Ắt hẳn anh ấy đã yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên
"Những người hàng xóm dùng lời hoa mĩ khen ngợi cô nhiều hơn, giọng điệu của họ lộ vẻ đầy ghen tị. Lúc này, Trần Hạ Lan đột nhiên phát hiện ra cô từ trong đám đông. Nụ cười nơi khóe miệng cô ta trở nên ảm đạm. Cô ta nắm lấy tay cô đến bên mình và nói:"Lam Khiết , tôi phải cảm ơn cô vì điều này.
Nếu cô không giật lấy Diệp Huyền Tần và nhặt về đôi giày rách của tôi thì tôi và Diệp Soái sẽ không có cơ hội đến với nhau
"Cô ngay lập tức đỏ mặt tía tai và cúi gầm đầu xuống. Trần Uyên, mẹ của Trần Hạ Lan lúc này cũng chế nhạo mẹ cô:"Lý Khả Diệu , không phải bà đã đón về một đứa con rể sắp xếp cho Từ Huy Hoàng làm giám đốc hay sao.Hì hì, tôi cũng nói cho bà biết, vị trí giám đốc không ở trong mắt tôi.
Khi Diệp Soái kết hôn với con gái tôi, tôi sẽ làm giám đốc bệnh viện.
Việc đầu tiên tôi sẽ loại bỏ Từ Huy Hoàng ra khỏi cái tổ chức y tế này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!