Mẹ nó đậu má, cái này cũng không thể trách hắn, muốn trách thì trách Tạ Lan Chi ngay cả mẹ mình cũng không cho biệt danh.
Có một nói một, mẹ Tạ không phải có chút quá trẻ sao, đây thật sự là mẹ ruột Tạ Lan Chi?
"Là mẹ ruột," Tạ Lan Chi nói, "Nửa đời của bà đều dùng để bảo dưỡng nhan sắc."
Tần Thư lộ ra nụ cười xấu hổ lại không mất lễ phép, "Đã nhìn ra."
"Anh có thể rep nàng một câu không, đàn em?"
Tần Thư cảm thấy thẹn đến che kín mặt, "Đương nhiên có thể —— anh muốn rep thì rep, không cần báo cáo với em."
"Không cần?" Tạ Lan Chi cảm thấy phản ứng của đàn em nhỏ quá thú vị đến làm người nhịn không được muốn chọc hắn, "Lỡ em lại tức giận thì làm sao bây giờ."
Tần Thư thật sự không có mặt mũi gặp người, "Em không tức giận, em chỉ là......! Chỉ là tò mò."
Tạ Lan Chi cười, "Thì ra chỉ là tò mò."
"Anh mau rep mẹ anh đi," Tần Thư đỏ mặt nói, "Em qua bên kia mua chút rau dưa."
Thịt bò xào dùng rau thơm là ngon nhất, rau xà lách nhìn cũng tươi ngon, có thể làm có thể làm chút salad dầu hào, cuối cùng lại dùng chút dưa chuột làm rau trộn.
Tần Thư chọn xong rau dưa, nói: "Còn thiết một chút thịt heo......! Anh, cánh gà chiên Coca và khoai tây hầm sườn anh chọn một cái?"
Tạ Lan Chi từ trong tay Tần Thư nhận xe đẩy, "Chọn cái em thích."
"Vậy cánh gà chiên Coca? Làm tiện hơn chút."
Lấy xong nguyên liệu nấu ăn, hai người chuẩn bị đi quầy thu ngân tính tiền, đi ngang qua khu trái cây, Tần Thư thấy một người quen, bỗng chốc dừng lại.
Tạ Lan Chi một câu "Làm sao vậy" chưa kịp hỏi ra miệng, đã bị hắn một phen giữ chặt, "Mau mau mau, trốn đi!"
Tạ Lan Chi theo ánh mắt Tần Thư nhìn lại —— hai nam sinh thân hình cao lớn đang chọn sầu riêng, đối diện với bọn họ mặc áo sơ mi trắng và quần dài dệt sam đúng là Từ Ninh; mà một người khác......! Tạ Lan Chi nhìn thoáng qua lập tức thu hồi ánh mắt, "Vì sao phải trốn bọn họ."
Tần Thư tránh ở sau giá đồ, vẻ mặt khẩn trương, "Không được, em phải gọi điện thoại cho nhãi con."
Tạ Lan Chi: "??"
Thấy Tần Thư thật sự lấy ra di động, Tạ Lan Chi hơi hơi nhăn mi, "Tần Thư, em sẽ không......"
"Hư ——"
Điện thoại có người nhận, Tần Thư bùm bùm, thao thao bất tuyệt: "Sở Thành, tao nhìn thấy Ninh Ninh cùng một thằng ngu nào đó dạo siêu thị!"
Sở Thành thanh âm nghe tới có chút ngốc: "hả?"
"Đù mé sao mày lại như vậy, cuối tuần mày không hẹn Ninh Ninh, để hắn và thằng ngu khác dạo siêu thị?" Tần Thư càng nói càng kích động, "Mày còn muốn theo đuổi người ta hay không!"
Sở Thành nhất thời không nói gì, Tần Thư cho rằng hắn không nghe rõ, tiếp tục nói: "Siêu thị! Ninh Ninh đang cùng thằng khác dạo siêu thị! Mẹ nó, còn mua rất nhiều đồ ăn, chính là số lượng dành cho hai người, bọn họ lát nữa chắc chắn sẽ cùng nhau ăn cơm! Trời ơi, cùng nhau dạo siêu thị cùng nhau nấu cơm cùng nhau ăn cơm, bốn tròn lên năm chính là muốn kết hôn đó!
Mày còn không hành động, thì chờ tham hôn lễ của họ luôn đi!"
Tạ Lan Chi: "......"
Thì ra cùng nhau dạo siêu thị cùng nhau nấu cơm ăn cơm giống như là ước định kết hôn, kiến thức kì quái lại có thêm rồi.
Sở Thành cuối cùng cũng có phản ứng, "mày nói ảnh đang cùng ai dạo siêu thị?"
"Một thằng đánh khinh mặc quần jean háng thấp, mang mũ lưỡi trai và kính râm, quá nima cay mắt."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!