Chương 36: (Vô Đề)

Tần Thư không hiểu lắm.

Sao lại chuyển đề tài nhanh như vậy, vừa nãy còn đang nói bộ Wifi, sao đột nhiên chuyển thành bạch đào lại thành kem đánh răng rồi.

"Em thích ăn bạch đào không? Anh mua kem đánh răng vị bạch đào." Từ Ninh mới tắm rửa xong, chắc là dùng kem đánh răng vị bạch đào đánh răng rồi.

Tần Thư đồng tử rung động, toàn thân trên dưới đều sôi trào.

Hắn gắt gao nắm chặt di động, ngừng thở, không dám phát ra một tí thanh âm nào.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, đầu kia điện thoại vẫn như cũ không có thanh âm.

Hai người sao lại không nói chuyện nữa, có phải miệng đang bận việc khác hay không?

—— không thể nào không thể nào không thể nào!!! Ninh Ninh sẽ làm vậy sao?! Ôn nhu mềm mại thụ từ khi nào biến thành dụ thụ rồi!

Nhưng cái này không quan trọng! Hắn không để bụng thuộc tính, chỉ cần "Thành Ninh" là sự thật, tận thế tới hắn cũng sẽ không để bụng!

Mẹ nó, hắn biết ngay! Ninh Ninh chắc chắn cũng có ý với nhãi con, bằng không cây búa của nhãi con có gì đặc biệt mà hắn phải vui thế chứ.

Song phương yêu thầm còn to hơn đùi dã vương, nhẹ nhàng mà lại khóa chặt!

Đây lại là một lần thắng lợi cách mạng vĩ đại thuộc về đảng niên hạ!

Ước chừng qua nửa phút, thanh âm Sở Thành lại lần nữa vang lên: "Anh......! đến gần như vậy làm gì."

Tần Thư: "???"

Sở Thành: "Để em ngửi thử mùi của kem đánh răng sao? Thơm đó, lát gửi link mua cho em đi."

Tần Thư: "......"

Từ Ninh phốc cười một tiếng, "em đó."

"Em làm sao hả," Sở Thành nói, "Nhường đường một chút, anh thử sài Wifi coi."

Được thôi, cách mạng chưa thành công, các đồng chí còn cần nỗ lực.

Hoá ra chỉ là một giấc mộng công dã tràng lớn.

Tần Thư cúp điện thoại, bình tĩnh mở ngăn kéo, lấy ra bình oxy, dùng sức cấp S hút bình oxy.

Tạ Lan Chi bị một trận thao tác của Tần Thư làm cho ngơ ngác.

"Em đang hút cái gì," hắn bắt lấy tay Tần Thư, thấy rõ chữ ở trên bình thì nhíu mày, "Sao em lại cần hút bình oxy?"

Biểu cảm của Tần Thư xuất hiện một vết nứt, rất mau tràn lan ra.

"Anh, anh anh —— Onni

-san!"

Tạ Lan Chi sửng sốt, "Em......"

Tần Thư "Ngao" một tiếng, nhào vào trong lòng ngực Tạ Lan Chi, người đàn ông menly rơi lệ.

"Em không muốn sống nữa, cuộc đời của em đã bị hủy, em tồn tại không ý nghĩa gì hết oniisan, anh giết em đi, sau đó đổ tội cho Sở Thành, để chú cảnh sát bắt hắn đi......"

Yết hầu Tạ Lan Chi căng thẳng, lẳng lặng mà cảm thụ được trái tim mình nhảy lên điên cuồng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!