Chương 16: Anh Thích Em Từ Lâu Rồi

Lời cầu hôn này cực kỳ đột ngột khiến Lâm Bảo Bảo choáng váng.

Mà Đàm Mặc đã rất có tự giác rằng bọn họ sẽ sớm có một mối quan hệ hợp pháp, nên rất tự nhiên kéo cô nằm xuống giường, cẩn thận nắm chặt bàn tay của cô, như thể chỉ cần làm như vậy anh sẽ cảm thấy vô cùng thoải mái.

Mãi tới tận khi Đàm Mặc cảm thấy buồn ngủ, Lâm Bảo Bảo mới hoàn hồn, đột ngột ngồi dậy.

Mẹ nó, cô bị lời cầu hôn đột ngột của anh làm hoảng sợ.

Lâm Bảo Bảo đẩy anh ra, "Anh đứng lên cho tôi, ai muốn kết hôn với anh hả? Nghĩ hay quá ha, tôi thà độc thân cả một đời cũng sẽ không kết hôn với anh!"Đàm Mặc mở to mắt, ngẩn ra, cả người vẫn còn đang buồn ngủ, nửa ngày trời mới nói: "chúng mình sẽ kết hôn, trừ anh ra em sẽ không cưới người khác đâu.

"Lâm Bảo Bảo bị anh làm cho phát điên, hôm qua mới tỏ tình, hôm nay đã nhảy thẳng tới kết hôn, tư tưởng của vị này có tốc độ nhảy vọt hình như là nhanh quá lố rồi đúng không? Lâm Bảo Bảo giục anh đứng lên, hai người mặt đối mặt, quyết định nói chuyện nghiêm túc.

Không thể chỉ vì đầu óc anh có vấn đề, dẫn đến mỗi lần nói chuyện cũng không thể kết thúc, cô cũng không muốn đến cuối cùng lại phải kết hôn với anh bằng một cách không giải thích được, mới suy nghĩ một chút thôi liền thấy đáng sợ rồi.

"Tại sao anh muốn kết hôn với tôi?" Lâm Bảo Bảo nghiêm túc hỏi anh.

Đàm Mặc rõ ràng có chút buồn ngủ, tóc rối tung, cả người lộ ra vẻ vô hại.

Anh ngây ngốc nói: "Tất nhiên là vì anh thích em nên kết hôn không được sao?"

"Đương nhiên không được, tôi không cảm thấy anh thích tôi, hơn nữa quan trọng nhất là tôi sẽ không thích anh.

" Lâm Bảo Bảo phản bác.

" Chắc chắn em sẽ thích anh.

" Đàm Mặc chắc như đinh đóng cột nói, nếu như cô không thích anh thì lúc ở tận thế cũng sẽ không ở cùng một chỗ với anh, mặc dù cuối cùng cô lừa anh, nhưng anh biết, trong tâm của cô là thật sự thích anh.

Lâm Bảo Bảo suýt chút nữa lại bị anh làm cho phát điên.

Anh ta lấy ở đâu ra cái tự tin là mình sẽ thích anh ta? Đây là quá tự luyến rồi.

Lâm Bảo Bảo tức phì phì thành con cá nóc, cảm thấy cuộc nói chuyện này lại giống như mọi lần đều không tiếp tục được, mỗi khi cô muốn nghiêm túc nói thì Đàm đại thiếu luôn có thể khiến cho cô tức giận đến mất cả khống chế.

Cho tới khi tâm bình khí hòa mới trở lại trước giường, tiếp tục nói chuyện cùng với Đàm đại thiếu đầu óc có vấn đề.

Lần này Lâm Bảo Bảo mười phần kiên nhẫn, quyết định bất kể như nào, trước tiên không thể tức giận, tức giận không giải quyết được vấn đề gì hếtLý trí cô tỉnh táo mà nói: "không nói trước đến chuyện tôi sẽ thích anh, nói thật, từ trước tới giờ tôi chưa bao giờ cảm nhận được anh thích tôi, có phải anh đã quên trước năm 17 tuổi trước khi anh ra nước ngoài, tôi vẫn luôn chọc tức anh, anh cũng vẫn luôn chán ghét tôi, chúng ta cứ nhìn mặt nhau là thấy ghét nhau rồi.

"Lâm Bảo Bảo hận không thể khiến cho anh nhớ lại quan hệ trước đây của họn họ là vô cùng, vô cùng không hòa thuận.

"Không phải như vậy.

" Đàm Mặc mở miệng.

"Cái gì?" Lâm Bảo Bảo đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm của anh, có chút cảm giác không dám nhìn thẳng.

"Không phải, anh chưa bao giờ ghét em, anh vẫn luôn thích em.

" Anh chậm rãi nói, tựa như đang nhớ lại cái gì đó, "khi đó, anh không biết làm sao để có thể bày tỏ điều đó với em, và em cũng chưa từng cho anh cơ hội, cho nên!! "Lâm Bảo Bảo: "!!!! "Trên mặt Lâm Bảo Bảo thoáng chốc ngây ra, miệng lắp bắp, mặt khiếp sợ nhìn anh.

Nếu như cô không có hiểu lầm ý của anh, anh đây là!! Đàm Mặc một chút cũng không cảm thấy ngại ngùng khi bày tỏ nỗi lòng của mình trước mặt người con gái anh thích, tâm tình của anh ở năm 17 tuổi dù đã trôi qua quá lâu rồi, nhưng mà có một loại tình cảm là không thể nào quên được.

So với tâm tình thời niên thiếu mẫn cảm, tinh tế tỉ mỉ lại còn ưỡn ẹo, anh của bây giờ đã trải qua mười năm sống ở tận thế, thì những thứ kia đã trở nên không còn quan trọng.

"Anh thích em, nhưng em lúc nào cũng từ chối anh, lúc đó anh không dám nói cho em, nếu không thì em sẽ không đến nhà anh nữa.

" Đàm Mặc nói.

Đúng vậy, anh đã thích cô từ thời niên thiếu, anh thích cô gái xinh xắn đáng yêu giống như búp bê, anh lạnh nhạt từ chối tất cả các cô gái trên toàn thế giới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!