Chương 37: Ngoại truyện 2

Ngoại truyện: Đậu nhỏ ngọt ngào (Cố Triêu Sính x Tạ Chi Dao)

*****

Part 6

Tạ Chi Dao không ngờ mình có thể gặp lại Cố Triêu Sính nhanh như thế.

Chiều nay nhóm nhạc của cậu sẽ tổ chức fanmeeting ở cao ốc Thịnh Hà, cao ốc Thịnh Hà lại thuộc tập đoàn Hoa Thịnh, trùng hợp hơn nữa là hôm nay Cố Triêu Sính cũng đến thị sát.

Nghe được tin này xong, Tạ Chi Dao vui đến nỗi nhảy cẫng lên, nhanh chân chạy đến phòng trang điểm, làm tóc trang điểm của buổi trời.

Cố Triêu Sính đến địa điểm tổ chức sự kiện trước khi Tạ Chi Dao lên sân khấu. Người quản lý và bên tổ chức sự kiện nghe tin hắn tới, vội vàng niềm nở chạy ra tiếp đón. Tạ Chi Dao định thừa dịp hỗn loạn mà chen vào, ai ngờ nửa đường bị người quản lý túm lại mắng: "Tạ Chi Dao, cậu có biết trong đó là ai không? Dám lộn xộn vào đây?"

Môi Tạ Chi Dao giật giật, cậu hỏi dò: "Là sếp Cố nhỉ."

"Cậu cũng biết đấy à? Vậy cậu chạy tới làm gì?" Người quản lý đuổi cậu về sân khấu: "Mau đi diễn tập cho tôi."

Tạ Chi Dao ỉu xìu, ủ rũ đi về phía sân khấu, chưa đi được nửa đường đã nghe thấy phía sau có tiếng ồn ào.

Hóa ra là Cố Triêu Sính đi ra từ trong đám đông. Người quản lý đang đi cạnh hắn, giới thiệu rất nhiệt tình: "Tuy nhóm nhạc này của chúng tôi không nổi tiếng lắm, nhưng chất lượng các rất cao. Nếu sếp Cố có thời gian thì xem họ biểu diễn, hoặc để bọn họ giới thiệu sơ lược về chúng tôi cho ngài."

Tạ Chi Dao được sống lại tại chỗ. Cậu xoay người, ánh mắt nhìn thẳng vào Cố Triêu Sính. Khóe miệng cậu cong lên, giơ bàn tay lúc nãy còn đút trong tay áo lên vẫy, chào hỏi với Cố Triêu Sính.

Quả nhiên Cố Triêu Sính thấy cậu, tầm mắt hắn đặt lên người Tạ Chi Dao vài giây, sau đó thờ ơ dời đi.

Người quản lý thấy Tạ Chi Dao đứng gần nhất, biết cậu là người khéo ăn khéo nói, bèn vẫy tay với cậu: "Chi Dao, cậu đến đây, giới thiệu về nhóm nhạc của chúng ta cho sếp Cố biết đi."

Tạ Chi Dao mới vừa bước lên một bước đã nghe Cố Triêu Sính nói: "Cậu Beta bên cạnh, cậu giới thiệu đi."

Tạ Chi Dao phút chốc như rơi xuống hầm băng. Cậu kinh ngạc nhìn Cố Triêu Sính, nhưng Cố Triêu Sính không nhìn cậu.

Ngô Kha đứng bên cạnh cậu, sau khi xác nhận đúng là Cố Triêu Sính gọi hắn thì lập tức đi lên.

Chuyện sau đó, do Tạ Chi Dao cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ nên không nhớ rõ lắm, chỉ biết là tới tận tám chín giờ tối mà Ngô Kha vẫn còn chưa về. Tạ Chi Dao cũng không muốn về ký túc xá, bèn đứng dưới tầng nói chuyện với chú mèo con, mèo con không thèm để ý tới cậu nhưng có chú chó con chạy lên đón. Mũi Tạ Chi Dao hơi cay, cậu chạm vào mũi chó con, thở dài: "Cho mày tưởng bở này, cho mày tưởng bở này, ở đó mà lúng túng đi."

Part 7

Đời này Ngô Kha chưa bao giờ phải chịu uất ức tới như thế.

Mặt mũi hắn tuy không phải là hạng nhất hạng nhì trong giới, nhưng dù gì cũng là visual của nhóm, con nhà giàu muốn qua lại với hắn có thể xếp hàng từ dưới tòa nhà công ty tới phố Tây… Nhưng trên đường đi Cố Triêu Sính lại không hề nhìn hắn ta lấy một cái?

Cố Triêu Sính dẫn hắn tới phòng ăn, món được mang lên thì bắt đầu ăn, chẳng thèm nói với hắn câu nào, ăn xong rồi liền bảo tài xế đưa hắn về.

Cứ như là đang hoàn thành nhiệm vụ một cách miễn cưỡng.

"Tên này có bị bệnh không thế?" Ngô Kha nghĩ tới dáng vẻ cúi đầu ăn cơm của Cố Triêu Sính là phát tởm: "Dù gì cũng là chủ tịch của Hoa Thịnh, sao chẳng có phẩm cách chút nào vậy?"

Ngô Kha vừa phỉ nhổ vừa đi tới dưới tòa ký túc xá, thấy Tạ Chi Dao đang ngồi xổm một góc vuốt mèo, đến gần lại nghe thấy cậu lầm bầm gì đó.

Ngô Kha vốn không muốn chào hỏi với Tạ Chi Dao, nhưng Tạ Chi Dao vừa quay đầu đã nhìn thấy hắn. Cậu lập tức đứng dậy: "Cậu về rồi à?"

"Cậu ở dưới đây làm gì?"

Tạ Chi Dao giấu giếm suy nghĩ của mình: "Cho mèo ăn."

Ngô Kha cảm thấy Tạ Chi Dao quả thật là hết thuốc chữa. Hắn không thèm để ý tới cậu nữa, đi thẳng về phía thang máy, nhưng Tạ Chi Dao lại chạy theo sau hắn, ấp úng hỏi: "Sao… sao cậu về muộn thế?"

"Mắc mớ gì tới cậu?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!