Sau khi Cốt Cơ bị Quỷ Thích bày mưu hãm hại, hắn ta đã chuẩn bị dùng phương pháp hồi sinh này lên Cốt Cơ, hiến tế bản thân cho ta, để ta có được luân hồi.
Có lẽ cái danh xưng thiên chi kiêu tử đã đeo bám hắn quá lâu rồi khiến hắn ta ngây thơ cho rằng bản mình có thể cứu vớt tất cả mọi người.
Ngay cả khi phải hy sinh chính mình.
Kế hoạch vẹn cả đôi đường đó, khi biết những việc Doãn Thiện đã làm, liền sụp đổ hoàn toàn.
Hắn ta nghĩ rằng chỉ cần giao Cốt Cơ ra thì có thể bảo vệ ta khỏi tay Doãn Thiện, nhưng Doãn Thiện từ đầu đến cuối đều không hề có ý định buông tha ta.
Niệm Minh Sơn mà hắn ta tin tưởng hóa ra chỉ có thế thôi. Sư thúc mà hắn ta tin phục lại làm ra chuyện như vậy và cái phương pháp ngây thơ hắn ta nghĩ là có thể cứu người khác bằng cách hy sinh bản thân đó hóa ra chỉ là chuyện hoang đường.
Ta và Cốt Cơ không đội trời chung.
Gông xiềng của ta, cũng chỉ có thể do Cốt Cơ tháo gỡ.
Giống như thiếu niên Dung Cảnh từng cam đoan có thể bảo vệ người khác, cuối cùng lại thất hứa.
Hắn ta lại một lần nữa sụp đổ.
Ngày biết được những điều đã mất đó, ta lại đến hậu sơn một chuyến, Niệm Minh Sơn dường như tiêu điều đi rất nhiều, hậu sơn cỏ dại mọc um tùm.
Chợt lại nhớ về thiếu niên năm xưa từng bước xuống từ trên núi.
54
Ngơ ngẩn đã hơn nửa tháng, bệ cửa sổ mỗi tối đều được thay hoa tươi.
Nửa đêm tỉnh giấc, ta bắt gặp bóng người ngoài cửa sổ, khẽ cong môi.
"Chủ tử, khuya khoắt còn hái hoa, thật thú vị."
Quỷ Thích ngẩng mắt nhìn ta, "Làm ồn đến nàng rồi sao."
"Không có đâu, là ta đang đợi chàng mà."
Quỷ Thích khẽ sững sờ.
Quỷ Thích cúi mắt, không nhìn thẳng vào ta, ngài ấy dường như không để tâm khẽ hỏi, "Khi nào đi nhân gian?"
"Đi nhân gian làm gì?"
"Quên đi những chuyện này, quay về cuộc sống bình thường, hỉ nộ ái ố, mới là niềm vui của thế gian."
"Chàng lại sắp xếp đâu ra đó cho ta rồi."
Ngài ấy sững sờ một thoáng, "Đây không phải vẫn luôn là điều nàng mong muốn sao?"
Ta nghiêng đầu nhìn ngài ấy, cảm thấy Quỷ Thích những năm qua, dường như chưa hề thay đổi.
Thẳng thắn, ít lời, nói ít làm nhiều.
"Chủ tử à," Ta nhìn ngài ấy, "Thế gian này đã thay đổi từ lâu rồi, làm gì có thứ gì là không thay đổi chứ."
"Ta từ lâu đã không còn là Quỷ Đào của ngày đó nữa, theo chủ mà đi, mang họ của chủ, đã sớm không thể tách rời rồi."
Quỷ Thích cuối cùng cũng đành lòng ngẩng đầu nhìn ta một cái, "Nàng không muốn luân hồi sao?"
"Không muốn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!