Ngày hôm sau, chính xác là sáu giờ sáng hôm sau, Ngu Thất vẫn còn ngủ say đột nhiên có cảm giác có người đang nhìn mình. Cậu chớp chớp mắt rồi tập trung lại.
Chỉ thấy một đứa bé loài người đang bò trên mặt sàn bóng loáng trong phòng khách quay đầu về phía bể cá, đôi mắt lớn mở to không hề chớp lấy một cái.
Càng quỷ dị hơn là cả người đứa trẻ này đỏ hồng giống như nhiệt độ cơ thể rất cao, đôi môi khô nứt còn nhỏ máu, mắt cũng đỏ ngầu, nhìn rất không bình thường.
Ngu Thất nhanh chóng bơi lên rồi áp lên tấm kính thủy tinh. Hình như đứa trẻ loài người không lớn lắm, chỉ mới học đứng thẳng, nó run rẩy vịn bể cá để đứng dậy áp đầu lên bể cá tò mò nhìn Ngu Thất, cổ họng phát ra tiếng a nha nha nha.
Ngu Thất men theo vách kính thủy tinh bơi vào trong góc, đứa bé cũng vịn bể cá rồi đi theo. Ngu Thất lại đổi chỗ, đứa bé cũng theo sát phía sau, thậm chí còn hưng phấn kêu a a hai tiếng, có lẽ nghĩ rằng Ngu Thất đang chơi đùa với nó.
Nửa tiếng sau, cuối cùng Ngu Thất cũng phát hiện ra đứa trẻ sơ sinh quái dị trước mặt này không thể làm hại cậu, cộng thêm ánh nắng ban mai rọi vào người nó nhưng lại không thấy bóng đâu.
Ngu Thất vẫy đuôi bơi đến trước mặt nó, dường như đứa bé rất vui vẻ, nó muốn cụng đầu vào bể, kết quả cánh tay ngắn cũn đang vịn bể cá bỗng trượt đi, ầm! một tiếng, đầu đập mạnh vào bể cá.
Ngu Thất giật mình, sợ đến mức lập tức bơi ra xa.
Đứa bé ngồi dưới mặt đất che trán mình khóc lớn lên, kết quả khóc chưa được hai tiếng thì đã nín, dường như không đau chút nào.
Đúng lúc đó Vệ Thập Mệnh trong phòng ngủ bị tiếng động trong phòng khách đánh thức. Hắn chạy ra, sau khi nhận ra tiếng động vừa rồi bắt nguồn nguồn từ bể cá thì đi đến trước.
Ngu Thất cứ vậy mà nhìn đôi chân dài của Vệ Thập Mệnh bước xuyên qua người đứa bé. Đứa bé ngồi trên mặt đất như một cái bóng, Vệ Thập Mệnh không thể nhìn thấy được, cũng không thể chạm tới.
Vệ Thập Mệnh dùng ngón tay thon dài gõ gõ vách kính, nhìn bé cá màu vàng kim đang ngơ ngác bên trong:
"Đã làm ra chuyện xấu xa gì rồi vậy?"
Ngu Thất bị ụp nồi: ...
Bé cá lại nhả bong bóng về phía hắn, sau đó ung dung bơi sang chỗ khác.
Vệ Thập Mệnh lại kiểm tra phòng khách một chút vẫn không tìm được nơi phát ra âm thanh, mặc dù lòng đầy nghi ngờ nhưng vẫn đi rửa mặt.
Vệ Thập Mệnh vừa đi thì Ngu Thất liền vẫy đuôi bơi đến mép bể, tò mò nhìn đứa trẻ sơ sinh. Đứa trẻ đang ngồi nhìn cậu chằm chằm, miệng còn đang nói a a a không ngừng.
Ngu Thất: ...
Cậu dùng vây cá phủi phủi hai lần, đứa trẻ loài người kia lại kiên trì đứng lên lần nữa, nó giơ bàn tay nhỏ bé múp thịt lên đập vào vách kính trước mặt Ngu Thất.
Ngu Thất nhả một cái bong bóng nước.
Đứa bé: A a a...
Vây cá của Ngu Thất và bàn tay của đứa bé áp vào nhau cách một lớp kính. Cậu kinh ngạc nhìn đứa trẻ dần thực thể hóa, cảm giác hư ảo kia nhanh chóng biến mất, đồng thời đôi mắt ngây thơ của nó cũng dần thanh tỉnh giống như đang thức tỉnh trí tuệ và ký ức, đôi mắt thanh thuần kia dần thâm thúy hơn.
Cứ vậy, tròng trắng của đứa trẻ hoàn toàn biến mất, cơ thể đỏ hồng của đứa trẻ cũng tỏa ra nhiệt độ cao hơn, giống như một giây sau sẽ nổ tung vậy, cực kỳ kinh khủng.
Tiếng bước chân truyền đến từ phòng ngủ, Ngu Thất còn chưa kịp phản ứng thì đột nhiên đứa trẻ sơ sinh đứng thẳng lên, như mới đó mà đã trưởng thành rất nhiều. Lúc Ngu Thất còn đang khó hiểu thì nó đã đi đến trước mặt, hôn bẹp một cái lên vách kính.
Ngu Thất nhanh chóng lùi lại, thật sự là dáng vẻ của đứa bé có hơi kinh khủng, dù cậu không phải là người cũng bị dọa đến phát run.
Một giây trước khi Vệ Thập Mệnh bước phòng phòng khách, đứa trẻ sơ sinh đã biến mất không thấy đâu. Vệ Thập Mệnh hoàn toàn không cảm nhận được, đi về phòng bếp chuẩn bị bữa sáng.
Ngu Thất ở bên trong hồ cá choáng váng, không khỏi suy nghĩ về những chuyện vừa xảy ra.
Lúc đứa trẻ thực thể hóa, Ngu Thất cũng cảm nhận được cuối cùng linh lực đang ở yên của mình cũng đã lan ra, đồng thời còn tăng lên nhanh chóng, rõ ràng thế giới này cũng tồn tại năng lượng, chỉ là cách hấp thụ và chuyển hóa có hơi đặc biệt.
Ngu Thất bơi qua bơi lại trong bể, nóng lòng muốn xem tin tức tiếp theo về vụ việc bé sơ sinh chết nóng trong ô tô, bởi vì cậu có một linh cảm rằng đứa bé xuất hiện trong phòng khách ban nãy chính là hồn phách của đứa bé sơ sinh bị chết nóng đó.
Mà rất có thể việc này sẽ liên quan đến chuyện tu luyện mai sau của cậu, phỏng đoán trực tiếp mà đơn giản nhất chính là cậu có thể đẩy mạnh tăng trưởng linh hồn ở thế giới này, mà linh hồn ở thế giới này cũng vậy, có thể tự gia tăng linh lực của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!