Buổi tối, bên trong nhóm chat [Cá mặn 502], Tô Nhị miêu tả sinh động cảnh tượng Lục U nằm trên giường Tưởng Đạc cho Thẩm Tư Tư nghe.
Tiểu Nhị Đóa: "Không sai! Trong chăn đó, chân anh ấy dạng ra như sản phụ ấy, cậu ấy nằm chính giữa, cái tư thế đó, cậu có thể tưởng tượng được không!"
Thẩm Tư Tư muốn phất nhanh: "OMG!!!"
Tiểu Nhị Đóa: "Hai người họ đỉnh vl, ban ngày ban mặt lại làm ra loại chuyện này!"
Lục Ninh đẹp trai: "Làm chuyện gì cơ?"
Thẩm Tư Tư muốn phất nhanh: "Thằng nhóc xấu xa còn tiếp tục nghe trộm người lớn nói chuyện thì đá ra ngoài nha."
Lục Ninh đẹp trai: [Lặn mất tiu.]
U U Lộc Minh: "Các cậu thật sự suy nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ ngồi trên giường anh ấy một lúc thôi, vậy thôi."
Tiểu Nhị Đóa: "Giữa người trưởng thành với nhau, không cần giải thích [Ánh mắt gian tà]"
Thẩm Tư Tư muốn phất nhanh: "Được rồi, tưởng ai cũng giống như cậu à, Lục U người ta còn là công chúa nhỏ thuần khiết đó, cậu ấy cùng lắm chỉ "ngồi" trên người Tưởng Đạc một chút mà thôi."
Tiểu Nhị Đóa: "Hahahahahahahaha."
Lục U mặc kệ đám phụ nữ đen tối này, cô tiện tay đá Lục Ninh ra khỏi nhóm chat.
Lục Ninh đẹp trai:???
U U Lộc Minh: "Nhóm chat của các người chị trưởng thành, không phù hợp với em."
Lục Ninh đẹp trai: "Em đã chọc phải ai vậy chớ!!!"
...
Tối đó, Lục U nhắn tin cho Tưởng Đạc: "Anh đã ngủ chưa?"
JD: "Đêm nào anh cũng ngủ lúc mười giờ, cảm ơn."
U U Lộc Minh: "Ngủ rồi còn trả lời làm gì."
JD: "Ngủ nông giấc, em đánh thức anh rồi."
U U Lộc Minh: "Anh ngủ không để chế độ im lặng à?"
JD: "Tính chất công việc nên không để chế độ im lặng, cũng không tắt máy. Nếu em việc thì lúc nào cũng có thể liên lạc với anh."
U U Lộc Minh: "OK!"
JD: "Có việc à?"
U U Lộc Minh: "Chỉ muốn hỏi một chút, năm anh đi đó, tin nhắn anh gửi nhầm vào máy Hạ Minh Phi... là gì thế?"
JD: "Sao lại muốn hỏi cái này?"
U U Lộc Minh: "Tò mò đó."
JD: "Anh nói lúc nào em kết hôn thì mời anh uống rượu mừng."
U U Lộc Minh: "Chỉ vậy thôi á?"
JD: "Không thì sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!