Tôi bỗng nhớ ra chuyện gì đó, liền quay vào phòng, mang ra chiếc thẻ ngân hàng trước đây anh ta từng đưa và một hộp trang sức.
Đưa thẳng cho Tống Lộ Thành, tôi nói:
"Đỡ phải để nhà anh nói tôi cưới vì sính lễ với tam kim, lừa cưới anh này nọ. Giờ trả hết lại cho anh."
Dù trong lòng tôi rõ mười mươi — cái thẻ đó đã không còn đồng nào.
Tối qua, để bản thân thật sự tuyệt vọng mà buông tay, tôi còn mò xuống lầu giữa đêm, ra cây ATM tra thử xem thẻ Tống Lộ Thành từng đưa còn lại bao nhiêu tiền.
Ha.
Về phần sính lễ, lúc đầu chúng tôi đã nói rõ — tôi sẽ dùng khoản hồi môn hai mươi vạn bố mẹ cho cộng thêm tiền tiết kiệm của mình bao năm nay để góp mua nhà, thanh toán tiền cọc.
Căn nhà đó là tụi tôi đã cùng nhau đi xem rồi.
Thế nên, tôi không đổi mật khẩu thẻ, cũng không rút tiền ra gửi sang thẻ khác.
Càng không yêu cầu Tống Lộ Thành gỡ liên kết thẻ đó khỏi WeChat, Alipay hay mấy ứng dụng thanh toán khác.
Vậy mà giờ, anh ta tiêu sạch tiền trong thẻ — để mua căn nhà trước hôn nhân của mình.
Căn nhà đó cách chỗ tôi và anh ta đi làm ít nhất hơn một tiếng đi xe.
Ngược lại, lại ở rất gần nhà bố mẹ anh ta.
Tôi đoán, chắc vì căn nhà mà tôi với Tống Lộ Thành ban đầu chọn ở xa nhà họ Tống, mẹ anh ta không hài lòng nên mới xúi anh ta đổi sang nhà gần bên bà.
Nhưng thôi, giờ thì hết quan trọng rồi.
Nhắc đến tam kim, tôi lại nhớ thêm một chuyện châm chọc khác.
Sau khi biết Tống Lộ Thành đưa thẻ ngân hàng cho tôi, và kiên quyết đưa tôi hơn mười vạn tiền sính lễ, mẹ Tống dù không đến tận nơi làm ầm ĩ, nhưng rõ ràng trong lòng rất không vui.
Vì vậy, khi biết tôi với Tống Lộ Thành sắp đi mua tam kim, bà ta cố tình chạy tới nói:
"Tam kim chỉ là thứ để đeo hôm cưới, không cần thiết phải mua mới làm gì."
"Dì có bộ tam kim hồi dì cưới, các con dùng tạm cũng được."
Tôi đứng cạnh, nhẹ nhàng hỏi:
"Bộ tam kim đó chắc là của bà nội Lộ Thành để lại cho dì đúng không?"
"Nếu định cho mượn, chắc cũng nên hỏi ý bà nội trước nhỉ?"
Mẹ Tống buột miệng:
"Đây là do ba Lộ Thành mua cho dì lúc cưới."
Tôi cười lạnh, hỏi lại:
"Lúc dì cưới thì có đồ mới, tới lúc con dì cưới thì con dâu tương lai dùng đồ cũ cho qua chuyện, vậy mà dì nói sẽ coi con như con gái ruột?"
Mẹ Tống: ...
Từ sau khi biết rõ bộ mặt thật của mẹ Tống, tôi cũng chẳng thèm giả vờ khách sáo với bà ta nữa.
Vì tôi không muốn sau này cưới xong cứ vài bữa lại bị bà dằn mặt một lần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!