Hôm qua anh gọi điện về cho ba nói rằng sẽ đưa cô về ra mắt, cả Vương Chính và Lục Liên Liên đều cảm thấy thương cho cô, mẹ anh còn cố chuẩn bị một bàn ăn thật thịnh soạn để đón tiếp cô.
Ăn xong lại ra ngoài vườn hoa uống trà, từ đầu đến cuối, Vương Nhất Hạo như người tàng hình.
Lục Liên Liên mở điện thoại, hào hứng cho cô xem hình:
" Đây, con thấy sao? Cháu trai của mẹ đấy, đẹp trai lại có điều kiện, rất có năng lực, thằng bé tính tình ấm áp lắm, rất biết cách quan tâm người khác".
Tô Gia Hân nhìn vào hình, ánh mắt loé lên:
" Anh ấy! có phải tên là Vương Nhất Long không ạ?".
" Con biết cháu trai mẹ sao?".
"! !...
"
- Vương Nhất Hạo ngồi một bên uống trà, chưa gì đã xưng mẹ rồi, nhưng lại giới thiệu người khác cho cô.
Rốt cuộc thế lực nào lại sai khiến anh đưa cô về đây ra mắt vậy? Anh sắp mất vợ đến nơi rồi.
" Lúc học xong cấp ba con có làm ở một quán cafe, trùng hợp là anh ấy là chủ ở đó, cũng rất chiếu cố đến con"
- Tô Gia Hân đáp.
" Đúng là có duyên nha, hay là mẹ gọi nó đến cho các con trò chuyện nhé?!".
" Mẹ, Hân là người yêu của con đấy, gặp mặt gì chứ?".
" Bạn gái con thì sao? Là bạn gái của con rồi thì phải tuyệt giao với các mối quan hệ sao?"
- Lục Liên Liên lên tiếng.
" Hừ! Xem con gái nhà người ta là gì vậy?"
- Vương Chính cũng khinh bỉ xen vào.
" Con ngoan, thằng con trai này của mẹ hết thuốc cứu rồi, tính tình lại kém, quen nó sau này con sẽ khổ đấy, mẹ sinh ra nó nên mẹ rõ hơn ai hết, con suy nghĩ lại đi, so với nó thì Nhất Long về mặt nào cũng xuất chúng, đáng để nương tựa cả đời".
Tô Gia Hân chỉ cười:
" Ông chủ đúng là người đàn ông mà các cô gái đều muốn, nhưng với con, vị trí của Hạo không ai thay thế được".
Nghe thấy cô nói, mặt anh hất lên, nhếch môi cười.
Chỉ nghe thấy Lục Liên Liên thở dài:
" Nếu con đã quyết định như thế thì mẹ sẽ tôn trọng, sau này nếu nó bắt nạt con thì cứ đến đây nói với mẹ, mẹ giúp con làm chủ, xử lý thẳng tay".
Buổi 'ra mắt' người yêu có vẻ thành công, nhưng trông sắc mặt của anh thật là tệ.
Vương Nhất Hạo lái xe đưa cô về nhà, cô gái nhỏ ngồi trong xe tâm trạng lúc này hoàn toàn khác biệt so với khi chưa đến gặp mặt ba mẹ anh.
" Ba mẹ anh rất thích em, thích còn hơn đứa con trai ruột này nữa".
Cô nhìn anh, gương mặt bực dọc đó chẳng khác gì đứa trẻ con khi thấy ba mẹ thiên vị đứa em vừa mới sinh vậy, thấy có chút thú vị cho nên Tô Gia Hân không nhịn được mà hỏi:
" Ba mẹ anh thích em, anh không vui sao?".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!