Sáng hôm sau, Tô Gia Hân theo thói quen thức dậy từ rất sớm, cô chuẩn bị bữa sáng đơn giản với bánh mì và trứng chiên, sau đó liền đánh thức Lý Tiểu Xuyên.
Hai cô gái cùng nhau dùng bữa, Gia Hân nghĩ ngợi rồi bắt đầu lên tiếng:
" Xuyên, tớ nghĩ...! tớ sẽ xin việc ở công ty của cậu".
" Tốt quá rồi, vậy thì dùng bữa xong chúng ta đi mua hồ sơ nhé!".
" Ừm".
Công ty nơi Lý Tiểu Xuyên làm việc không quá lớn, theo như lời cô ấy nói thì chính là do chồng cô ấy
- Kiều Chấn Nam thành lập.
Chuyên về điện thoại, tuy không phải công ty lớn nhưng lại rất có uy tín.
Tô Gia Hân rất nhanh đã đến nơi cùng Lý Tiểu Xuyên, như các công ty khác, nơi này cũng có yêu cầu và quy tắc riêng, sau khi phỏng vấn xong thì có thể về, sẽ có kết quả sau vài ngày.
Sẵn tiện đã ra bên ngoài, Tiểu Xuyên kéo Gia Hân đi mua sắm vài thứ cần thiết.
Tô Gia Hân nghĩ ngợi một lúc rồi lên tiếng:
" Xuyên...".
" Hửm?".
"...."
- Cô ngập ngừng giay lát, song, liền nói:
" Cậu...! đến xem thử...! Vương Nhất Hạo có đang ở nhà không...! tớ muốn đem đồ ở đó về, nhưng sợ sẽ chạm mặt cậu ấy".
" Sao lại sợ?".
".........".
Dù sao cô cũng là bỏ đi mà không gặp trực tiếp để nói chuyện, có hơi...
Hơn nữa, giờ đây đã khôi phục trí nhớ, gặp lại sẽ xấu hổ.
" Biết rồi, vậy tớ đỗ xe dưới gara, cậu ngồi đó, nếu tên kỳ đà đó không có ở nhà, tớ sẽ gọi điện thoại cho cậu".
" Ừm".
Theo như đúng kế hoạch đã đề ra, Lý Tiểu Xuyên sau khi xác nhận không có ai bằng cách ấn chuông đến mức khiến nó muốn liệt nửa người liền thông báo cho Tô Gia Hân đang ngồi dưới gara.
Cô đi lên, ấn mật khẩu.
Cả hai ngơ ngác nhìn nhau, anh vậy mà đổi mật khẩu rồi.
Vương Nhất Hạo đang ở công ty, thông qua điện thoại được kết nối với camera, hoàn toàn nhìn thấy được hai con chuột đang lén lút đứng trước cửa nhà đang có ý đồ rõ ràng là muốn mở cửa để vào bên trong.
Hai cái người này có phải đồ ngốc hay không?
Căn hộ đó an ninh bảo mật, họ phá nhà anh dễ dàng mà không có lấy một người đến ngăn cản, vậy mà vẫn không có bất cứ nghi ngờ nào.
Vương Nhất Hạo thực sự bái phục sát đất.
Gia Hân làm liều, dù sao thì cũng phải lấy đồ của cô đi, gặp anh ngại ngùng, chi bằng cô tự mở khoá, dù sao cũng đã đến đây rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!