Chương 18: Tiêu Tiền

Cô gái nhỏ ngồi ở sofa nhìn anh gây khó dễ cho anh nhân viên, chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ.

Khi căn hộ được sửa sang lại thì cũng đã hon 8 giờ tối.

Vương Nhất Hạo hất cằm tự hào:

" Cũng tạm ổn rồi".

"..........".

Nội thất và vật dụng đều đầy đủ, nhìn robot hút bụi đang di chuyển dưới chân, 3 chiếc máy lọc không khí đang đặt ở phòng khách, máy lạnh đang được chỉnh ở mức 25 độ...! dây thần kinh cảm xúc của cô như muốn tê liệt.

Rốt cuộc thì như thế nào mới khiến anh hài lòng?

Đây mới chỉ là phòng khách thôi đấy.

Nhìn nội thất cao cấp anh vừa mới sắm sửa, máy giặt đã được thay bằng cái to hơn, tủ lạnh từ hai cánh biến thành bốn cánh,...

Ừ thì cứ cho là anh lo xa đi, vậy thì...

Giải thích thế nào về việc hồ cá cũng được thay bằng cái to hơn, còn thả thêm cá vào?

Tô Gia Hân ngồi ở sofa, khó tránh khỏi cảm giác buồn bực mà lẩm nhẩm:

" Thay vì sắm một đống đồ thì anh cho tôi vay tiền có phải đỡ tốn kém hơn không".

Vương Nhất Hạo loay hoay kiểm tra các vật dụng vừa mới mua về có hoạt động tốt hay không, nghe thấy cô nói, anh hì hục nhìn vào đống đồ rồi lên tiếng:

" Tiền của tôi, tôi làm gì dương nhiên có lý do".

Nhìn cô gái ngồi cách đó không xa, anh nghênh mặt, nhếch môi cười rồi lên tiếng:

" Đừng dạy người giàu cách tiêu tiền".

".........".

Tiền anh mua vật dụng hôm nay đủ để cô xây một căn nhà một tầng, nghe thấy số tiền mà anh thanh toán, đầu cô cảm thấy choáng váng.

Tô Gia Hân đi vào trong bếp, rót một cốc nước rồi đi đến bên cạnh đưa cho anh, miệng vẫn càu nhàu:

" Tôi không dạy anh cách tiêu, chỉ là...! thay vì mua thêm vật dụng, thì anh cho tôi mượn, mỗi tháng kiếm được chút ít không phải lợi hơn hay sao?".

" Ý cậu là bảo tôi cho vay?".

Cô không nói gì, chỉ nhìn thẳng vào anh, như đang đồng ý.

Chàng trai tuy không tỏ vẻ cau có nhưng giọng nói thì có chút khó chịu:

" Con người cậu đúng là kỳ lạ thật, ở miễn phí không thích cứ muốn vay nợ.

Nếu tôi cho cậu vay thì cậu trả theo tháng hay theo năm, trả bằng hình thức nào?".

"Cái...! cái đó...! tôi không thích mắc nợ...".

" Đã không thích mắc nợ thì đừng có mượn tiền".

"........".

Khoan đã, sao càng nghe càng rối vậy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!