Cô ngồi ở phòng khách xem tivi, có hơi chán liền đọc sách, chàng trai nấu ăn trong bếp thỉnh thoảng sẽ lén nhìn ra bên ngoài xem cô đang làm gì.
Đing đong\~
Chuông cửa vang lên, Vương Nhất Hạo vẫy tay ra lệnh cho cô gái nhỏ đang ngồi ở sofa:
" Cậu mở cửa đi".
" Ò"
- Tô Gia Hân nghe theo.
Anh đứng ở trong bếp nhặt rau.
Trong lòng bỗng có cảm giác thành tựu.
Cô mở cửa, bên ngoài có vài nhân viên, nhìn thấy cô liền lịch sự cúi đầu:
" Chào cô, chúng tôi chuyển đồ đến rồi ạ".
Tô Gia Hân khó hiểu gãi gãi tai, dạo này có rất nhiều người giả dạng làm nhân viên để lừa gạt, cô không dám cho họ vào, lúng túng nói:
" Đợi tôi một lúc".
" Vâ...".
Ầm.
Nhân viên còn chưa nói dứt câu, cánh cửa vững chãi đã đóng sầm, suýt thì trúng vào mặt.
Anh nhân viên giữ vững thái độ tâm bất biến trong giờ làm việc.
Tô Gia Hân chạy vào bếp, kéo kéo vạt áo của anh, thỏ thẻ:
" Có...! có nhân viên gì đó bảo muốn đem đồ vào...! tôi sợ lừa đảo nên không dám...".
Vương Nhất Hạo không nhịn được cười, nhìn gương mặt ngây ra của cô, chính bản thân anh cũng nhịn được mà nựng má cô rồi nhéo nhéo:
" Ngốc, cho người ta vào đi, họ đem đồ ở nhà trọ của cậu lên đấy".
" Ách, vậy á?".
Cô chạy ra ngoài đó, lúng túng mở cửa, bộ dạng hệt như gà con.
Vương Nhất Hạo đứng nép vào một góc ngay cửa bếp, nhìn ra bên ngoài quan sát xem cô sẽ giải thích thế nào với anh nhân viên.
" Xin lỗi, thật ngại quá, dạo này có nhiều thành phần lừa gạt cho nên tôi không dám cho anh vào".
Vương Nhất Hạo cười ngặt nghẽo, anh cố nén giọng, ruột gan trong bụng cũng vì thế mà sắp đảo lộn cả rồi.
Đúng là đồ ngốc mà, giải thích thế kia càng khiến cho người ta khó chịu.
Anh nhân viên cười khổ, Vương Nhất Hạo liền từ trong bếp đi ra giải vây giúp cô.
" Tôi là người đặt dịch vụ, anh cứ chuyển vào đi".
Anh nhân viên nhìn anh, cười buồn:
" Người yêu anh đúng là cẩn thận".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!