Chương 6: Ai Là Anh Trai Của Em Ấy Chứ

Edit by Shmily

Người của Lục gia quả nhiên làm việc như sấm rền gió cuốn, mấy ngày hôm trước mới nói tìm một hầu gái cho Mãn Nhập Mộng, sáng sớm hôm sau, Chúc Nghệ đã đưa một cô gái tới trước mặt cô.

Cô gái này tên là Hứa Lam, lớn hơn vài tuổi so với Mãn Nhập Mộng, là từ công ty đào tạo người làm chính quy tuyển chọn ra, Chúc Nghệ thấy cô ấy cẩn thận lại nhanh nhẹn, cũng lớn tuổi hơn với Mãn Nhập Mộng nên có thể chăm sóc được cô, vì thế cho nên liền mang về nhà.

Hai người vừa gặp mặt, Hứa Lam liền thân thiết khom lưng thăm hỏi: "Chào tiểu thư.

"

Mãn Nhập Mộng gật đầu mỉm cười: "Chào chị.

"

Sau khi làm quen đơn giản, cô chủ động dò hỏi vài câu về tình hình cá nhân của Hứa Lam, sau đó lại đem sở thích cũng như hoạt động hằng ngày của mình nói cho cô ấy nghe.

Bộ dáng hào phóng, thái độ ôn hòa, ở trước mặt Chúc Nghệ cũng không hề có bộ dáng rụt rè, thật sự khiến Chúc Nghệ hơi kinh ngạc.

Nói tới xuất thân, Chúc Nghệ là thiên kim tiểu thư có gia thế hiển hách, từ nhỏ tới lớn đều được bồi dưỡng trong những lễ nghi của xã hội thượng lưu.

Nhưng Mãn Nhập Mộng thì khác, đến tuổi này rồi cô mới lần đầu ra khỏi núi, kiến thức tự nhiên không thể so với những cô gái cùng tuổi.

Nhưng từ ngày đầu tiên cô tới Lục gia tới nay, xử sự đều vô cùng khéo léo, không nói nhiều, không hỏi nhiều, chưa từng làm ra chuyện thị phi gì khiến người khác chê cười.

Cô không tự ti vì mình xuất thân từ nông thôn, cũng không có ỷ vào được Lục lão gia tử yêu thích mà trở nên ương ngạnh, ngược lại còn rất ôn nhu ngoan ngoãn, biết quan tâm người lớn, cũng đối xử rất tốt với người hầu.

Tới Lục gia hơn một tháng, từ trên xuống dưới Lục gia đều rất thích cô, ngay cả đứa con trai vô tâm vô phổi kia của bà hình như cũng có chút để bụng đối với cô gái nhỏ này.

Chúc Lệ lúc đầu vốn là nể mặt Lục Thương nên mới chăm sóc cô tốt như vậy, nhưng mà tới bây giờ thì cũng thực sự muốn Mãn Nhập Mộng vui vẻ.

Nhìn Mãn Nhập Một, thấy cô đã hỏi xong mọi chuyện, đang ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh, Chúc Nghệ kéo tay cô qua: "Có thích không?"

"Thích ạ.

"

Mãn Nhập Mộng cười ngọt ngào với Chúc Nghệ: "Cảm ơn dì Chúc ạ.

"

Cô không giống như những thiên kim tiểu thư trong giới đi nịnh nọt Chúc Nghệ cười, bình thường lời nói cũng không nhiều lắm, lăn qua lộn lại cũng chỉ có hai chữ "cảm ơn", nhưng Chúc Nghệ biết, hai chữ "cảm ơn" này của Mãn Nhập Mộng mới là thật lòng nhất,

Nhìn người nhiều, Chúc Nghệ đương nhiên biết, cô gái nhỏ đơn giản như Mãn Nhập Mộng đã ít nay lại càng ít hơn.

Bà xoa xoa tóc Mãn Nhập Mộng, ôn nhu dặn dò: "Đi đi, hai đứa về sau sẽ sớm chiều ở chung, trò chuyện tiếp đi, làm quen với nhau nhiều một chút.

:

"Dạ.

"

***

Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Trên đường trở về phòng ngủ, hai người gặp Lục Kiêu Hà, anh tựa hồ mới vừa rời giường, mặc một cái áo thun rộng thùng thình cùng quần dài, người như không xương dựa vào cửa sổ bên cạnh, khuỷu tay chống vào cửa sổ, đầu ngón tay còn kẹp một điếu thuốc chưa châm lửa.

Lục thiếu gia đang híp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, Mãn Nhập Mộng theo ánh mắt anh hướng ra ngoài cửa sổ nhìn xem, hiện tại mặt trời vừa mới lên cao, tiểu Lục gia chắc là đang! tắm nắng?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!