Edit by Shmily
Kỳ thật thâm tâm Lục Kiêu Hà muốn cô tự hiểu rõ ý tứ của mình, nhưng trong lòng anh biết rõ, cô nhóc này thật sự ngốc nghếch, cho dù anh có nói thẳng suy nghĩ của mình ra như vậy thì cô vẫn có thể dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn anh, quả thực là không hiểu phong tình chút nào.
Chỉ là anh nghĩ, sao lại có một cô gái tốt đẹp như vậy, đôi con ngươi trong trẻo có thể so với sao trời, lúc nhìn anh, phảng phất như vạn vật trên thế gian đều an tĩnh lại, dường như là cơn gió giữa mùa hè, ánh mặt trời, sao trời đều được cô cảm hóa bằng sự ôn nhu, nghiền nát muôn vàn, một kích trí mạng, sau đó anh liền quân lính tan rã.
Mãn Nhập Mộng vỗ vỗ cánh tay Lục Kiêu Hà, ý bảo anh buông cô ra: "Tiểu Lục gia đừng nói đùa, em phải tới sân huấn luyện."
Cô nghiêng người muốn đi, cánh tay lại bị anh túm chặt, một cỗ lực lượng bức bách cô quay trở lại, Mãn Nhập Mộng lại lần nữ bị ăn chặn lại, cánh tay Lục Kiêu Hà chống ở trên lan can cạnh sườn eo cô.
Vòng eo thiếu nữ dựa vào lan can, nửa người trên ngửa về phía sau, tóc rũ xuống, mặt hồ lóe quang vì cô mà phủ một tầng ánh sáng mặt trời ấm áp, cô nhíu đôi mắt, duỗi tay ngăn lại ánh nắng chói mắt trên đầu, ngữ khí có vài phần tức giận: "Tiểu Lục gia lại muốn làm gì?"
Cô rất thích hỏi như vậy, Lục Kiêu Hà tám chín phần là sẽ không phản ứng cô, lần này lại không giống, vị trí này của cô bị ánh mặt trời chiếu tới khiến mắt không mở nổi, chỉ cảm thấy hết sức khó chịu, càng không thấy rõ bất cứ thứ gì.
Mãn Nhập Mộng bị kéo vào một cái ôm ấm áp, sau đó, bàn tay thiếu niên che lại hai mắt cô, thay cô chắn ánh sáng phía trước.
"Buông em ra, tiểu Lục gia!"
"Ha..."
Thanh âm của anh mang theo tiếng cười, ở bên tai cô nhẹ nhàng nói nhỏ: "Đừng nói chuyện."
Mãn Nhập Mộng lung tung giãu giụa, Lục Kiêu Hà hiếm khi kiên nhẫn như hiện tại, cơ hồ đều là cười mà dỗ cô, Mãn Nhập Mộng lại càng thêm phiền lòng bực bội.
Đột nhiên, một nụ hôn nhẹ nhàng ấm áp rơi xuống giữa mày cô, Mãn Nhập Mộng cứng đờ trong nháy mắt, cơ hồ đã quên mất năng lực tự hỏi.
Có gió thổi, có tiếng lá cây sàn sạt, có thiên nga trong hồ thiên nga nghịch nước, cũng có tiếng kêu cạc cạc của mấy con vịt, còn có thiếu niên thiếu nữ đứng ôm nhau, anh ôm cô gái nhỏ ở trong ngực, che lại hai mắt cô, rơi xuống một nụ hôn nồng nhiệt hòa tan hết tất cả, Mãn Nhập Mộng máy móc nâng tay lên, kéo lấy góc áo anh: "Anh...! anh đang làm gi!"
Tiếng nói của anh có chút khàn khàn chây lười, thấp giọng cười, nói: "Muốn hôn em thật lâu."
Mãn Nhập Mộng bị một câu này của anh làm cho trong lòng dậy sóng không biết nên có phản ứng gì, Lục Kiêu Hà buông đôi tay che mắt cô xuống, thuận thế xoay người, khuỷu tay chống ở trên lan can ngẩng đầu híp mắt.
Ánh mặt trời lúc này rất gắt, khiến bộ dáng của anh có chút mỹ cảm lười biếng, anh giương mắt nhìn qua, Mãn Nhập Mộng cúi đầu an an tĩnh tĩnh, bộ dáng còn có chút ngốc, tựa hồ như vẫn chưa phản ứng lại được từ tình huống vừa rồi.
Anh nâng tay lên, lười biếng vuốt chóp mũi cô, cô gái nhỏ rốt cuộc cũng lấy lại được tinh thần, ngẩng đầu lên nhìn anh, chỉ là ánh mắt này quá mức bình tĩnh, Lục Kiêu Hà cười như không cười mở rộng cánh tay: "Có muốn ôm một cái không?"
Mãn Nhập Mộng lau lau nơi bị anh hôn qua, cũng không biết là xấu hổ hay là tức giận: "Mong tiểu Lục gia tự trọng!"
Cô xoay người liền đi, bước chân còn có chút gấp, Lục Kiêu Hà nhìn chằm chằm thân thể nho nhỏ đang ngày càng xa của cô, chậc một tiếng, biết thế thì đã hôn môi rồi.
Tiếu Hạ đang ở trong lều phân phát nước cho mọi người, thấy Mãn Nhập Mộng từ nơi xa vội vã đi tới, sắc mặt đỏ ửng, mặt mày lại lạnh như băng, cô ấy chạy qua hỏi: "Em làm sao thế?"
"Không có gì." Mãn Nhập Mộng ngồi xuống, cầm lấy một chai nước khoáng vặn nắp bình, ừng ực ừng ực uống vài ngụm, quệt miệng, hung tợn nói: "Bị chó cắn."
Huấn luyện viên bên kia đã bắt đầu thổi còi, Mãn Nhập Mộng bỏ chai nước xuống chạy qua, Tiếu Hạ ngơ ngác sờ sờ tóc, bị chó cắn thì em đỏ mặt cái gì?
***
Mãn Nhập Mộng không dự đoán được, vài ngày sau chuyện Trần Viên với Thư Dao đấu bóng rổ, chuyện bỗng nhiên hot lên, nghe nói là ngày thi đấu có không ít người quay video lại, một truyền mười, mười truyền trăm, video này liền được truyền tay nhau hot rần rần ở trên các diễn đàn.
Hai nữ sinh xinh đẹp chơi bóng rổ, lại còn là sinh viên của trường đại học quý tộc nổi tiếng Vĩnh Chiết, người trẻ tuổi ham thích sự mới mẻ tự nhiên đều muốn đi xem náo nhiệt.
Đương nhiên, người bất ngờ nổi tiếng còn có Mãn Nhập Mộng, cô xuất hiện vài giây cuối cùng ở cuối video, cầm trong tay súng cao su đánh lệch quả bóng rổ, một thoáng kinh hồng, để lại nhiệt độ thảo luận vô cùng cao.
Chuyện này ở đại học Nam Khánh cùng những trường học khác đều náo nhiệt đến ồn ào huyên náo, đương sự Mãn Nhập Mộng lại không chịu quá nhiều ảnh hưởng, mỗi ngày vẫn như cũ ở cùng với Văn Duyệt và Nhiễm Bích.
Hai người này mới đầu vẫn sẽ đánh nhau cãi nhau một chút, nhưng hiện tại thì cũng đã khá hơn, tuy nhiên thỉnh thoảng vẫn sẽ đấu võ mồm, mỗi một người đều độc miệng không chịu thua kém, cũng may là tính tình Mãn Nhập Mộng trầm tĩnh, vẫn còn có thể nhẫn nại được.
Trong khoảng thời gian nãy cũng không có gặp Trần Viên, nghĩ đến chuyện thua trận bóng rổ kia, chuyện này lại truyền miệng khiến cho ai cũng biết, mặt mũi mất hết, cô ta dứt khoát ở nhà để tránh đầu sóng ngọn gió, bất quá Thư Dao lại thường xuyên lộ diện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!