Edit by Shmily
Núi sâu nhiều sương mù, trải dài mười dặm.
Thanh Sầm lúc sáng sớm, vạn vật an tĩnh.
Mãn Nhập Mộng cùng mấy con vịt đang vội vàng đi lên núi vẽ vật thực.
Đây là bài tập mỗi ngày của cô, không thể chậm trễ.
Đi hơn nửa tiếng, rốt cuộc cũng tìm được một cây đại thụ, vị trí ngắm cảnh tuyệt vời, cành lá trổ bông xanh um tươi tốt, chờ một lát nữa mặt trời lên thì còn có thể hóng mát, quyết định chọn nơi này đi.
Mãn Nhập Mộng đặt giá vẽ xuống, ba con vịt bì bạch ngồi ở bên cạnh cô đợi trong chốc lát, chỉ là không thể chịu nổi sự yên tĩnh, không bao lâu sau chúng liền nhìn trái nhìn phải, rồi duỗi cái cổ dài ra gào to, tỏ vẻ rất nhàm chán.
Thần sắc của cô gái vẫn không đổi, tay phải chấm mực, thuần thục hạ bút: "Đi chơi đi, đừng chạy quá xa."
Ba con vịt dịch mông, đong đưa lúc lắc chạy xuống núi.
Mấy con vịt đó đều là do Mãn Nhập Mộng nuôi, đặt tên theo thứ tự từ nhỏ tới lớn, lần lượt là Đại Nha, Nhị Nha, Tam Nha.
Tuy rằng cái tên có vẻ tục khí, nhưng chúng lại rất cơ linh, cũng vô cùng ngoan ngoãn, chưa bao giờ tạo ra phiền toái gì cho cô, so với đám chó mèo trong núi còn thông minh hơn, Mãn Nhập Mộng vẫn luôn yêu thương chúng nó.
***
Một tiếng sau, cô thu hồi bút vẽ cùng giấy vẽ bỏ vào túi, hướng về phía chân núi nhìn qua, ba con vịt đang nghịch nước ở dưới ao hồ, cô cũng không tính về sớm như vậy.
Vừa lúc hiện tại là mùa hạ, ánh mặt trời cũng rất tốt, chỉ chốc lát sau đã xuyên thấu tầng mây rơi xuống một vầng sáng nhàn nhạt, chiếu lên người khiến ta có cảm giác mơ màng sắp ngủ, Mãn Nhập Mộng dứt khoát tìm một chỗ râm mát, nằm xuống bên trên một cành cây to lớn của một cây đại thụ.
Ngẩng đầu nhìn trời, không trung rơi xuống vài chiếc lá thưa thớt, lá cây lóe lên những đốm sáng, theo gió lay động tạo ra những âm thanh sàn sạt, hương hoa dại bị gió thổi tới, hương vị không nồng không nhạt, khá dễ ngửi, cô nhắm mắt lại, chuẩn bị đánh một giấc ngắn.
Ý thức dần dần tan rã, lúc sắp đi vào giấc ngủ thì...
"Ninh Giải Hàng, con mẹ nhà mày, đê tiện vô sỉ nó vừa vừa thôi!"
Cùng với tiếng mắng khí thế ngất trời này, tiếp đến chính là tiếng ô tô lao nhanh ở bên ngoài quốc lộ, ở khúc cong cọ xát với đường rồi bay vọt qua, anh chạy tôi đuổi, hùng hổ vô cùng.
Chim chóc làm tổ ở trên cây lập tức bị kinh sợ bay tán loạn, hiển nhiên cũng đánh thức cơn buồn ngủ của Mãn Nhập Mộng, cô bị giật mình không ngủ được, mắt thấy sắp rơi xuống khỏi cành cây, mu bàn chân lập tức câu lấy một đoạn cây vững chắc, cánh tay bắt lấy nhánh cây mọc lan tràn ở phía trước, an toàn rơi xuống đất.
Mộng đẹp bị cắt ngang, là ai cũng đều tức giận.
Mãn Nhập Mộng nhíu mày thật chặt, lấy cái đấu lạp* ở trong túi đội lên che nắng, nhìn về phía chân núi.
Ở đó có mấy chiếc xe từ phía xa lao nhanh tới, bộ dáng này thoạt nhìn giống như là đang...! đua xe?
*Đấu lạp: Cái mũ vành to có mạng che phủ ở trên xuống, không biết tả sao nhưng nó giống như mũ mà thần tiên tỉ tỉ, hay mấy vị tiên nữ thần tiên trong phim kiếm hiệp hay đội ý.
Tra google để rõ hơn nhé
Đi đầu là một chiếc Porsche, dẫn đầu xông về phía trước, mỗi một khúc cua liền băng qua một cách hoàn mỹ, theo sát sau đó là một chiếc Ferrari cũng rất nhẹ nhàng quen đường mà bám theo, kỹ xảo lúc cua ở khúc cong kia, trình độ đó thậm chí còn siêu việt hơn cả chiếc Porsche phía trước.
Ngọn núi này yên tĩnh lâu năm như vậy, trận náo nhiệt này là rất hiếm gặp.
Mãn Nhập Mộng nhìn chằm chằm, trốn ở trong bụi cỏ liên tục kinh ngạc cảm thán, trước có Porsche chặn đường không cho Ferrari vượt qua, sau có Ferrari theo đuổi không dời, từ dưới đáy lòng Mãn Nhập Mộng phát ra một tiếng: "Oa!"
Phải nói tới quốc lộ ở núi Thanh Sầm này thì đó chính là chín khúc mười tám cong, từ đỉnh núi đến chân trước có vô cùng nhiều đường vòng đếm không hết, bình thường chiếc xe nào đi qua con đường địa ngục này đều phải hết sức cẩn thận, chỉ sợ sơ ý một chút thôi thì sẽ có chuyện không may xảy ra.
Không nghĩ tới còn có người gan lớn tới mức đến núi Thanh Sầm đua xe, Mãn Nhập Mộng khâm phục không ngớt, trong lúc nhất thời không biết dùng lời nào để diễn tả, chỉ có thể cảm thán một lần nữa: "Lợi hại ghê!"
Dưới chân núi có hai đoàn xe đuổi theo lên, Ferrari bị Porsche vượt mặt, đoàn xe đi theo phía sau không phục lắm, quần chúng cảm xúc trào dâng, một đường hùng hùng hổ hổ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!