"Chọn em?" Tạ Đường được gọi vào văn phòng và do dự.
"Nhưng em chưa bao giờ chỉ đạo phalanx bao giờ."
*Phalanx: đội diễu hành
Lục gia phát sinh nhiều chuyện, sự tình ồn ào, nhưng đại hội thể thao mùa thu của trường vẫn được tổ chức đúng thời ngày.
So với những lời bàn tán của các bạn trong lớp, những giáo viên như Nhậm Tiểu Báo thờ ơ hơn rất nhiều, dù sao thì Lục Trác cũng không phải là học sinh của khoa họ, cho dù có tai nạn xe cộ, họ cũng không có tư cách quan tâm.
Hơn nữa, ông vẫn đắm chìm trong điểm số và thứ hạng của Tạ Đường trong kỳ thi cấp một, vượt xa thành tích của Tạ Khinh và Mạnh Tử Nghĩa của lớp Trác Thụy.
Lần này có thể ngửa mặt lên tận trời cười thật to rồi?
Ông rất sảng khoái trong những ngày này!
Còn Trác Thụy tức giận đến chết đi sống lại.
Trước kỳ thi, ông ấy còn ở trước mặt giáo viên trong văn phòng, nói cho dù cho Tạ Đường tham gia cũng sẽ lãng phí tư cách này! Nhưng không ngờ...! Cô không những đỗ đạt, còn xếp hạng nhất, đè bẹp hai học sinh kiêu hãnh của mình như vậy!
Khoảng cách giữa thứ tư và chín mươi trong thành phố, chênh lệch rất lớn!
Chênh lệch lớn như thế này khiến ông ta rất khó chịu.
Hơn nữa, Nhậm Tiểu Báo đã nhịn Trác Thụy nhiều năm, nay có cơ hội trở mình, mấy ngày nay cứ nhìn thấy ông thì khoe khoang:
"Hai học sinh xuất sắc của ông dạo này thế nào, đừng áp đặt tâm lí quá, cuối cùng vẫn bị học trò của tôi đè bẹp."
Nói xong thì đắc ý lắc lư người rời đi làm Trác Thụy tức chết!
Khi Dư Tư Minh nhận điện thoại của Giáo sư Uông vào ngày hôm đó và yêu cầu ông ấy cho Tạ Đường cơ hội thi, ông cũng rất ngạc nhiên.
Cho nên điểm số của Tạ Đường lần này rất đáng kinh ngạc, nhưng ít nhiều cũng có chuẩn bị tâm lí, không đến mức không dám tin........! Rốt cuộc khi đó, ông cũng là người đầu tiên nếm thử món tráng miệng, so với Tạ Khinh tốt hơn rất nhiều, cũng có đáp án trong lòng.
Tạ Đường lúc này mới bước vào văn phòng, một vị giáo viên trong phòng làm việc tò mò quay đầu nhìn cô gái trẻ tuổi đang hot gần đây.
Mặc áo len trắng và quần yếm kaki, trông Tạ Đường rất đơn giản và thanh lịch, mái tóc đen tôn làn da trắng, xinh đẹp và trầm tính, xứng đáng là nhân vật được bàn tán sôi nổi trên các diễn đàn trong trường thời gian gần đây.
Trong lòng mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau.
Hầu hết họ đều nghĩ kết quả của Tạ Đường làm bọn họ khϊếp sợ, nhưng khi tận mắt nhìn Tạ Đường, họ cảm thấy cô quả thực xứng đáng với kết quả này.
Tất cả những điều tốt đẹp trên người cô không có chỗ nào không hợp cả.
Ban đầu, Nhậm Tiểu Báo chỉ có thể gọi Tạ Đường ở hành lang và thảo luận với cô, nhưng bây giờ ông có học sinh xuất sắc và đáng tự hào như vậy đương nhiên phải thể hiện rồi, vì vậy ông đã gọi Tạ Đường đến văn phòng lộ diện.
Ai kêu cô cứ yên lặng trong lớp học và làm bài tập ngoại trừ việc đi vệ sinh.
Đương nhiên, Tạ Đường không biết ông có nhiều suy nghĩ như vậy, nếu biết được, cô nhất định sẽ cười nhạo.
Nhậm Tiểu Báo định thần lại, nhanh chóng nói: "Đúng vậy, em xuất sắc như vậy, em không đi thì ai đi?"
Thấy Tạ Đường vẫn từ chối, ông tiếp tục nói:
"Cũng không phiền phức lắm, chỉ là dẫn các bạn học đi ngang qua sân khấu mà thôi.
Người dẫn dắt nhóm năm ngoái là Từ Thiến.
Em biết đấy, nhà Từ Thiến xảy ra chút chuyện, đã lâu chưa đi học, đoán chừng là lưu ban, hiện tại chưa tìm được ai khác ngoài em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!