Chương 30: Đừng qua đây

Edit: Cá Mặn (Nặm)​"

—–​Lâm Thiến ở đối diện thấy Khương Miện chẳng thèm liếc nhìn mình một cái, lập tức lên tiếng gọi.

Màn đêm dần buông, trăng sáng sao thưa.​Tống Kỳ Sâm bước nhanh lại gần.

Gần như vừa mới trở về phòng, Khương Miện đã mở tờ giấy nắm chặt trong lòng bàn tay. Đây là thứ mà sau khi thử giọng xong, khi đi ngang qua Tống Kỳ Sâm, anh đã nhân lúc không ai để ý nhét vào tay cô.​Tống Kỳ Sâm lại hỏi.

[20" sau, tôi đợi cô ở dưới cây long não chỗ cổng Đông của tòa nhà. Bất kể chuyện gì cứ ra ngoài rồi bàn bạc sau.]​" Anh chợt rất tò mò môi trường trưởng thành của vị hảo hán Lương Sơn này.

Đọc xong nội dung trên giấy, mắt Khương Miện lập tức sáng bừng.​Điều này có nghĩa là việc dạy kèm 1-1 mà mình đề xuất với Tống Kỳ Sâm trên sân thượng trước đó có lẽ đã được đối phương cân nhắc xong.

Điều này có nghĩa là việc dạy kèm 1-1 mà mình đề xuất với Tống Kỳ Sâm trên sân thượng trước đó có lẽ đã được đối phương cân nhắc xong. Mười phần chắc tám là trong lòng đã đồng ý, nếu không sẽ không gọi cô ra gặp mặt.​Bất kể chuyện gì cứ ra ngoài rồi bàn bạc sau.

Khương Miện mừng đến nỗi reo lên, xé nát tờ giấy rồi ném vào bồn cầu xả đi.​[Bà mới nhận ra à?

Chu Lệ mãi chưa về phòng, vẫn đang ở dưới luyện hát.​Khương Miên còn xử lý nó một cách hài hước, nếu không bà tin là đánh giá trên mạng về cô ấy và Chu Lệ sẽ tốt như bây giờ không…

Khương Miện nhớ lại trước khi lên lầu, Chu Lệ còn cố ý chặn trước mặt mình: "Cô phải cố gắng hết sức đấy, không thì tôi giành luôn vị trí center đó nhá!"​Lúc này, Tống Kỳ Sâm ngồi trên ghế đá nhìn bóng lưng Khương Miện giơ hai tay bắt đom đóm.

Trong bài kiểm tra hôm nay, có thể nói Chu Lệ là người hát hay nhất. Theo lời Triệu Phi Vũ, nếu chỉ có một mình cô ấy thôi thì bây giờ có thể trực tiếp thu âm luôn.​Không chuyển thì thôi, cùng lắm thì gọi Tống Kỳ Sâm mua đồ cho mình.

Khương Miện luôn ngưỡng mộ những cô gái như vậy, bởi bất kể làm gì họ đều sẽ cố gắng làm tới mức tốt nhất.​rắn màu sặc sỡ đang thè lưỡi???

Tuy Khương Miện không giỏi hát và nhảy, nhưng đã chọn đến đây tham gia cuộc thi thì cũng cần phải cố gắng hết sức. Nếu không chẳng chỉ là không tôn trọng đối thủ như Chu Lệ, không tôn trọng nguyên chủ mà còn không tôn trọng chính mình.​Trong khi đó, phần bình luận đã sớm ồn ào.

Mất mười phút để sắp xếp một chút, Khương Miện mở cửa, vừa định bước ra ngoài.​"

Căn phòng đối diện như thể cố tình đợi cô mở cửa, cũng vội vàng mở ra.​Đệt mẹ cái gì mà cô nữ sinh ngây thơ!

"Miên Miên!"​"

Lâm Thiến ở đối diện thấy Khương Miện chẳng thèm liếc nhìn mình một cái, lập tức lên tiếng gọi.​Người ta chưa nói gì đã khóc, má làm người ta muốn điên luôn!

Nghe vậy, Khương Miện nghiêng đầu nhìn cô ta.​Đều là người trưởng thành cả, nào ai biết ai.

Lâm Thiến mỉm cười, ánh mắt lo lắng: "Muộn thế này rồi, cậu ăn mặc như vậy là định ra ngoài à? Nhưng hôm nay cậu hát không được tốt lắm, sao không xuống dưới lầu luyện tập? Trước đó khi học hát cũng chẳng thấy cậu đâu cả. Tớ thấy mối quan hệ của cậu với Chu Lệ cũng được đấy, nếu cậu mở lời nhờ cậu ấy dạy, chắc chắn cậu ấy sẽ dạy thôi. Không thì e là vị trí center của cậu sớm muộn gì cũng…"​"Miên Miên!

Lâm Thiến vừa nói xong những lời này, Khương Miện còn chưa có phản ứng gì lớn, đám dân mạng vẫn đang xem trực tiếp đã bắt đầu bàn luận.​" Cô đâu thể nói là do mình cố chấp với 80 tệ được.

[Tui đã nhầm rồi sao? Cái cô Lâm Thiến này thấy cũng khá xinh đó, kỹ năng cũng tàm tạm. Trong nhóm thí sinh, ngoài Chu Lệ và Trần Dữ thì cô ấy cũng coi như là ổn, cơ mà sao tui cứ cảm thấy người này nói chuyện có vẻ thảo mai?]​Chỉ đành dùng cách ngốc nghếch như hồi chiều thôi.

[Bà mới nhận ra à? Lúc trước khi Miên Miên vừa tới đây là tui đã cảm nhận được rồi. Cố tình nhắc tới chuyện Miên Miên được làm người then chốt trước mặt Chu Lệ, muốn khơi mâu thuẫn giữa Chu Lệ và Miên Miên, lần này lại thế này! Những toan tính nhỏ nhặt trong lòng ai mà chẳng nhìn ra.]​]

[Có quá đến thế không, chẳng phải chỉ là quan tâm bình thường thôi sao? Là tại tôi chậm hiểu à?]​Quỷ nhỏ mọn!

[Lầu trên à, bà chậm hiểu quá rồi đấy. Đều là con gái cả, ai mà chẳng nhìn ra chứ? Lần trước tui đã muốn nói rồi, nếu không phải vì cô ta thì Khương Miên và Chu Lệ hai người vừa gặp chắc chắn sẽ chẳng pk nhau.]​"

[Đúng vậy, trong chương trình thế này, việc thể hiện quá nhiều tuyệt chiêu liệu có ổn không? May mà Khương Miên và Chu Lệ đều có thực lực, không để cuộc pk sụp đổ, Khương Miên còn xử lý nó một cách hài hước. Nếu không, bà tin là đánh giá trên mạng về cô ấy và Chu Lệ sẽ tốt như bây giờ không…]​Khương Miện: "…

[Đm sao đâu cũng có loại đàn bà này vậy? Tui tức chết mất. Nhỏ này biết nói xéo thiệt đó, nếu Khương Miên mà nghe theo lời nhỏ này mà đi nhờ Chu Lệ giúp đỡ, vừa làm phiền Chu Lệ vừa hạ thấp bản thân. Tới khi đó ai là người được lợi, chẳng phải là nhỏ này sao!]​"

[Miên Miên ơi, đừng mắc bẫy của cô ta!]​Tống Kỳ Sâm bắt đầu thẹn quá hóa giận.

…​Làm như có tác phẩm gì hay ho lắm, hát thì nát bét…

Do không có điện thoại, không biết lúc này bình luận đang nói những gì, Khương Miện cong môi cười một cái: "Tôi nói này Lâm Thiến, cô chưa diễn chán nhưng tôi đã xem chán rồi. Ngày nào cũng vậy, cô không thể nghỉ ngơi chút được hả?"​Đọc xong nội dung trên giấy, mắt Khương Miện lập tức sáng bừng.

"Miên Miên, cậu hẳn biết tớ không có ý đó. Sao cậu có thể hiểu lầm tớ như vậy chứ?"​Liếc nhìn xung quanh thấy các thí sinh hỏi han tình hình và chiếc camera vẫn đang chạy bên cạnh, Lâm Thiến cuống quít lau nước mắt trên mặt: "Không có gì, các cậu đừng hỏi nữa, thật sự không có chuyện gì đâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!