Chương 27: Chí khí nhất thiên hạ!

Edit: Cá Mặn (Nặm)

—–

Sau khi bị con lợn Triệu Phi Vũ này kéo chiếc mặt nạ xuống, mắt Tống Kỳ Sâm còn không dám nhìn về phía Khương Miện lấy một lần.

Trong lòng anh đầy sự dày vò đợi Chương Thấm hoàn thành các thủ tục của chương trình. Đám thí sinh lần lượt ra khỏi phòng cố vấn để tham gia các hạng mục khác, Tống Kỳ Sâm mới thoáng nhẹ nhõm được một nửa.

Tại sao là một nửa?

Thực sự là thời gian ghi hình sắp tới còn dài, đối phương đã trông thấy anh thì sớm muộn gì cũng sẽ tóm được anh. Tới lúc đó việc "đổ máu" chắc chắn là không tránh khỏi…

Nghĩ tới cảnh tượng đó, tâm trạng của Tống Kỳ Sâm từ vui vẻ kiếm tiền biến thành cau có kiếm tiền.

"Hahaha A Sâm, tớ không ngờ cậu sẽ đến tham gia chương trình luôn ấy. Nói thật đi, có phải vì tớ nên cậu mới đến đúng không? Cậu cũng trọng nghĩa quá! Hahaha."

Triệu Phi Vũ với nét mặt rạng rỡ vỗ mạnh vai Tống Kỳ Sâm.

Tống Kỳ Sâm: "…" Ha ha.

Triệu Phi Vũ – cậu cả nhà họ Triệu thuộc giới thượng lưu, biệt danh là Triệu Husky.

Chủ yếu là do người này có năng lực gây rắc rối cực mạnh, thuộc tuýp người ham hóng hớt. Đáng tiếc là các bậc trưởng bối trong nhà họ Triệu người nào cũng cổ hủ. Có lẽ để chống lại mấy ông già cổ hủ trong nhà nên vừa tốt nghiệp đại học, Triệu Phi vũ đã lao đầu vào giới giải trí, lăn lộn bao nhiêu năm đã tạo được không ít tiếng tăm.

Hiện giờ cậu được xem là nhà sản xuất âm nhạc tài năng nổi tiếng trong giới.

Cậu cũng là người bạn đầu tiên và duy nhất mà Tống Kỳ Sâm quen biết sau khi được nhận về nhà họ Tống.

Ở bên nọ, sự nhiệt tình của Triệu Phi Vũ không được Tống Kỳ Sâm đáp lại. Song, cậu vẫn không tức giận mà ngược lại còn thẳng thừng đi tới sau lưng Tống Kỳ Sâm, liếc nhìn con số lít nha lít nhít trên máy tính của anh mà da đầu tê rần.

"Cái gì thế đại ca, ra ngoài chơi mà vẫn không quên làm việc à! Có cần phải cố gắng tới vậy không?" Triệu Phi Vũ bất giác kêu lên.

Nghe vậy, Tống Kỳ Sâm quay đầu thoáng nhìn cậu một cái rồi lại chuyển tầm mắt về màn hình máy tính.

Thấy thế, Triệu Phi Vũ biết rõ tính cách của bạn mình nên chán nản bĩu môi. Cậu bóc một quả chuối từ đĩa trái cây trên bàn và bắt đầu lột ăn.

Người đàn ông tóc xanh lá vừa ăn vừa đánh giá góc nghiêng hoàn hảo không tì vết của Tống Kỳ Sâm.

Trong lòng không khỏi thầm thán phục.

Mẹ nó, một thời gian không gặp sao cậu cảm thấy nhan sắc của tên này lại tăng thêm một nấc nữa, cũng sắp vượt qua cậu rồi.

Tới bây giờ cậu vẫn còn nhớ rõ bộ dạng của Tống Kỳ Sâm khi mới được nhận về nhà họ Tống và lần đầu tham dự buổi tiệc cách đây vài năm. Lúc ấy cả người anh gầy như vừa đi tị nạn về, toàn thân chỉ có da bọc xương, ban đêm đi ra ngoài khéo người ta còn tưởng là bộ xương từ bệnh viện nào trốn ra ấy chứ.

Diện mạo xấu xí đến mức chẳng ai dám lại gần trong phạm vi 3m.

Chưa kể ánh mắt của người này còn giống sói cô độc, chỉ cần nhìn vào cũng khiến người ta hoảng sợ.

Khi đó, tuy Tống Kỳ Sâm là con trai ruột duy nhất của ông Tống nhưng do nhiều năm lang thang bên ngoài, lại không được tiếp nhận nền giáo dục tốt, nên dẫn đến rất nhiều người từ tận đáy lòng cho rằng Tống Huy nhận về đứa con trai này thì sau này nhà họ Tống cũng chỉ nuôi thêm một miệng ăn mà thôi. Tập đoàn Tống thị to lớn như thế, cuối cùng vẫn phải giao cho đứa con nuôi Tống Hi Quang được bồi dưỡng kỹ càng nhiều năm.

Nhưng ai có thể ngờ được vài năm trôi qua, Tống Kỳ Sâm lại có bản lĩnh như này.

Những người từng mỉa mai Tống Kỳ Sâm trước đây, bây giờ đứng trước mặt anh ai cũng phải cười nịnh nọt, kể cả anh trai của Triệu Phi Vũ cậu.

Ặc.

Nghe nói lúc trước ông Tống tìm được anh là lúc anh quá túng thiếu, bước đến đường cùng phải bán máu. Thậm chí còn bí mật thỏa thuận với người ta về việc hiến thận có thù lao, suýt nữa đã ký hợp đồng.

Kỳ thật theo hiểu biết của cậu về Tống Kỳ Sâm, dù người này lớn lên trong cô nhi viện nhưng năng lực rất đỉnh. Đáng lẽ chẳng đến mức phải làm như thế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!