13.
Vài ngày sau, trong lúc lên triều, Nhiếp chính vương muốn nghênh thú* Thái hậu.
(*) Nghênh thú: cưới
Tôi nghe nói bị Ngự sử đài thi nhau phản đối.
Nguyên nhân rất rõ ràng, nó không phù hợp với lễ nghi và pháp luật thời bấy giờ.
Dù chưa từng gặp mặt tiên hoàng nhưng tôi vẫn không thể thoát khỏi thân phận là phi tần của tiên hoàng.
Lục Hồi khẽ mỉm cười, nhìn về phía Tống ngự sử đang cầm đầu, rút ra một bản thượng tấu.
Hai ngày sau, giai thoại về Tống ngự sử và một góa phụ phong lưu bắt đầu lan truyền khắp các tửu lầu trong kinh thành.
Lục Hồi còn nhờ người gửi cho chúng tôi hai cuốn truyện chuyển thể để g.i.ế. t thời gian.
Hắn ta lại chọn một buổi tấu triều khác, yêu cầu được nghênh thú Thái hậu.
Hắn ta nói rằng lần trước đã bỏ giở giữa chừng, nhưng sau đó đã được sự tích của Tống ngự sử dẫn đường vì vậy quyết định thử lại.
Lần này phía Ngự sử đài không ai dám lên tiếng.
Nhưng vẫn có những ý kiến phản đối.
"Thái hậu là dưỡng mẫu của bệ hạ, bà không phải là nữ nhân xuất thân từ quý tộc bình thường. Trong tất cả các triều đại, chỉ có Thái hậu nạp phu, chứ không có con cháu nào được nghênh thú."
Khi những lời này của Thẩm Tu lọt vào tai, tôi vẫn cảm thấy xúc động từ tận đáy lòng.
Lục Hồi không muốn đề cập tới việc hắn ta đã lén gặp riêng tôi trước mặt người ngoài, nên hắn ta đã xin Hoàng đế thay mặt hắn ta thăm dò ý kiến.
Lần này lại tạm thời từ bỏ.
Đêm đó, Hoàng đế mang vẻ mặt thâm trầm đến gặp tôi.
Hắn mặc một chiếc áo choàng lông cáo màu xám, bên trong mặc áo đen tuyền khiến hắn trông thật sắc sảo.
Có lẽ do bóng ma bị Quý phi chỉnh lần trước nên giờ không thích mặc màu vàng nữa.
Không đợi cung nhân tiến tới hầu hạ hắn đã vội xua tay, cung nhân lập tức lui ra ngoài.
Lò sưởi trong đại sảnh đang cháy đỏ rực, tôi tựa người vào ghế, ngẩng đầu nhìn hắn.
Hắn cởi áo choàng ở cửa và bước tới.
"Mẫu hậu, người có thể bận đến vậy sao?"
Hắn đặt tay lên mép bàn, gõ nhẹ hai cái: "Đầu tiên là Thẩm Tu, sau đó là hoàng thúc."
Hắn liếc sang tôi, tôi vội ngồi thẳng dậy, ngẩng đầu lên nói: "Bận chứ, bộ ta không cần làm hay gì."
Hoàng đế nghi ngờ nhướng mày.
"Người nói như vậy, có thể nghe được điểm mấu chốt sao?"
"Đúng. Nói với Lục Hồi rằng ta đồng ý gả cho hắn."
Ngón tay của Hoàng đế cứng lại: "Hôn nhân đại sự mà người cũng đem ra đùa giỡn được ư?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!