Chương 4: (Vô Đề)

10.

Quý phi và người đàn ông kia đều quay qua.

Tôi vừa định chỉnh trang quần áo lấy lại uy nghiêm, chuẩn bị đến răn dạy Quý phi một trận.

Nhưng khi nhìn thấy mặt người đàn ông đó, tôi liền cất bước bỏ chạy.

"Chạy nhanh đi, là Nhiếp chính vương đấy."

Hoàng hậu chưa hiểu chuyện gì đã bị tôi kéo đi: "Ngươi điên à? Trong cung không được chạy."

Tôi kéo cô ấy trốn sang một bên, lén đứng sau góc tường nhìn hai người họ.

Hoàng hậu vẫn đang còn lải nhải: "Chúng ta chính là Hoàng hậu và Thái hậu. Nếu chúng ta chạy trốn như vậy người khác sẽ cho rằng trong cung đã có sự thay đổi."

Tôi bịt miệng nàng lại: "Cũng nhanh thật, là Nhiếp chính và Quý phi."

Hoàng hậu mở to mắt, hất tay tôi ra: "Là Nhiếp chính vương! Chẳng lẽ hắn ta tạo phản, ta không thể làm Hoàng hậu nữa sao?"

Tôi lạy. Xung quanh tôi có người bình thường nào nữa không?

Tôi cẩn thận suy nghĩ, nếu Nhiếp chính vương cướp ngôi thành công thì những người như chúng tôi sẽ ra sao?

"Nói cách khác, cô sẽ là Thái hậu và tôi sẽ là Thái hoàng thái hậu."

Hoàng hậu trợn mắt nhìn tôi: "Vậy có liên quan gì đến ta chứ?"

"Tôi có nói là người làm hay bài vị làm đâu?"

"Ta đã c.h.ế. t một lần rồi nên chẳng sao cả."

Hoàng hậu nghênh ngang đi ra ngoài, tiếp tục đến dự buổi hẹn của Quý phi.

Tôi đành giậm chân và đi theo.

Nếu ông trời đã cho nữ nhân công lược, nữ nhân trùng sinh và nữ nhân xuyên không tụ tập vào một chỗ, thì một người đại diện cho nữ nhân công lược như tôi tuyệt đối không thể để người khác coi thường được.

Khi chúng tôi trở lại Minh hồ thì chỉ còn lại Quý phi đang chột dạ, đang ân cần nướng đồ ăn vặt cho chúng tôi.

Tôi thổi phù phù ngồi ăn khoai lang nướng.

Hoàng hậu thấy tôi chỉ đắm mình vào việc ăn uống, liền mở miệng hỏi về chuyện Quý phi và Nhiếp chính.

Quý phi nói: "Chuyện dài lắm. Trước kia tôi đã hứa với hắn ta một chuyện, bây giờ tôi muốn đổi ý nhưng hắn ta lại không chịu."

Hoàng hậu tò mò hỏi: "Vậy ngươi đã hứa với hắn ta chuyện gì?"

Quý phi nói: "Hắn ta nhờ tôi giúp hắn ta gặp một người."

Tôi không hiểu lắm, nghi ngờ hỏi: "Trên đời này có người nào mà Nhiếp chính không nhìn thấy được sao?"

Khi tiên hoàng nắm quyền, Nhiếp chính là em út của ông, luôn có hành động lệch lạc, có thể tự do ra vào nội cung.

Hoàng hậu suy nghĩ một lúc rồi quay sang hỏi tôi: "Thái hậu ở trong cung nhiều năm như vậy đã gặp được Nhiếp chính vương chưa?"

"Từng gặp rồi. Trước đây tôi đã gặp vài lần ở lãnh cung, lúc trước hắn ta thường trêu chọc các nha hoàn trong lãnh cung."

"Chờ đã chờ đã, qua hai đời ta vẫn chưa từng nghe nói Nhiếp chính vương là một kẻ háo sắc."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!