Chương 22: Thừa Hạo rơi lệ!!

Rất nhanh thời gian liền trôi đến bữa tối, bầu không khí trên bàn ăn phải là nói êm đềm cực kỳ

Mẹ Lam sau một ngày đi mua sắm về, liền khoe thành quả của mình cho con dâu và con trai mình xem

- Nè!! Mấy đứa thấy mẹ làm có tốt không, thuộc hạ của chúng ta đã được mẹ đây sắm sửa quần áo thật đẹp, các con nhìn xem bọn họ hiền ra trông thấy

Tuấn Nguy cùng bác sĩ Uy Vũ của chúng ta đồng loạt đảo mắt về những người đang tụ tập ngoài sân kia thì không khỏi đau đầu, trong lòng đều thầm nghĩ

- Đám người ngoài kia chả khác gì con tắc kè hoa cả, nào là quần áo toàn màu hồng với xanh chuối, đã thế trên áo còn in cả một vườn hoa lên, thật sự nhìn bọn họ giống người điên hơn chữ " hiền " đó

Chỉ riêng Thừa Hạo và Dạ Anh là không nói gì, nhìn đám người được mua đồ mới kia đang vui sướng nói chuyện thì hai người vừab cười vừa lắc đầu, anh ôn nhu gắp một miếng thịt thơm ngon vào chén cậu, cưng chiều nói

- Bảo bối!! Em ăn nhiều một chút để sau này lấy sức mà sinh con cho anh!!

Cậu cũng chu đáo gắp một miếng trứng bỏ vào chén cơm của anh, sau đó đáp lời

- Anh đó!!! Mau ăn đi, sau này có con rồi em không thèm gắp cho anh đâu

- Bà xã à!! Tiểu tử kia chưa chào đời em liền chuẩn bị tư tưởng bỏ rơi anh!!

Mẹ Lam nhìn một mảng màu hồng ở phía bên này thì cảm thấy thỏa mãn vô cùng, bà cũng góp lời.

- Hai đứa khỏi cần lo!! Cháu mẹ, mẹ nuôi không cần đến hai đứa đâu. À đúng rồi Tuấn Nguy, còn cũng đã 26 tuổi rồi, mà nhìn đi đến bây giờ vẫn chưa có một bóng người là sao hả?? Nhìn anh hai và anh dâu con đi, bây giờ hai đứa nó thật dễ thương biết bao nhiêu, còn con thì...

- Mẹ!! Con cũng đã có người rồi!! Nếu không có gì thì con sẽ cưới người ấy sớm luôn

Bà Oanh nghe đến đây liền giật mình, Uy Vũ trong lòng biểu môi khinh bỉ vô cùng Thừa Hạo ân cần lau miệng dính đầy mỡ của Dạ Anh xong cũng liền đặt đũa xuống hỏi thăm

- Em trai!! Ai mà có thể lọt vào mắt Tuấn Nguy nhà ta vậy

- Chính là người ngồi đối diện em!!

Tuấn Nguy hất cằm chỉ sang vị bác sĩ của chúng ta đang chăm chú ăn cơm, cả nhà yên lặng, Uy Vũ cũng thả đũa luôn

- Khụ!! Khụ!! Khặc!! Khặc

Uy Vũ vì câu nói của tên vô liêm sĩ kia mà suýt chút nữa mặc nghẹn cơm mà chết, tự vuốt vuốt ngực của mình xong, cậu đứng lên, chỉ thẳng mặt người đối diện mà rủa xả

- Cái tên vô lại kia!! Tôi với anh có quan hệ gì đâu mà cưới với chả hỏi, chúng ta mới gặp nhau chưa đầy hai mươi tư tiếng mà anh liền nhận bừa là sao hả!! Cưới cưới em gái anh ấy

- Xin lỗi tôi là con út thì lấy đâu ra em gái được??? Với lại tôi không có hứng thú với con gái. Càng ghét nhất trò loạn luân

Mẹ Lam tiếp lời

- Úi cha!! Bác sĩ Vũ mặt mũi cũng dễ thương nha, rất hợp rồi con đó con trai, được được mẹ thích, hay đợi chị dâu con sinh xong rồi tổ chức đám cưới luôn một lần nhỉ

- Bác.. bác.. gái, cháu với con trai bác thật sự không có quen biết nhau, Dạ Anh cứu tớ...... Cha tớ mà biết tớ quen con trai là tớ lên dĩa luôn đó

- Hửm cháu là con trai của Uy Nhan???

- Vâng ạ... Nếu bác gái đã nghe đến tên cha cháu thì chắc chắn cũng biết ông ấy là người nóng tính đến chừng nào, cho nên hi vọng bác đừng nói vậy thật sự rất gây khó dễ cho cháu

- Haha!! Không sao không sao, cha cháu từng là thuộc hạ cho chồng của ta, cháu mà được gả vào nhà họ Thừa không chừng ông ấy còn mừng hơn trúng số nữa đó, hahaha

Dạ Anh nhìn vị bạn thân của mình như đang khóc không ra nước măt, còn đổ thêm dầu vào lửa

- Tuấn Nguy tớ thấy cũng đẹp trai lắm, cậu nên quen em ấy đi là vừa

- Haha!! Bà xã nói đúng!! Nói đúng, nào Dạ Anh bảo bối, em mau uống sữa đi đã!!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!