Dịch: Tiểu Du
Hệ thống ban bố nhiệm vụ sẽ không thể là giả.
Nếu hệ thống đã cảm thấy Bắc Lạc thành sắp thất thủ, vậy thì chuyện mà lão cha đã tính trước, chẳng qua chỉ là tự tin mù quáng mà thôi.
Lục Phiên có chút đau đầu, vừa bắt đầu đã là nhiệm vụ nguy hiểm cao như vậy sao?
Bất quá, thủ thành so với công thành thì dễ hơn.
Mặc dù Thái thú quận bắc suất lĩnh năm vạn đại quân công thành, nhưng mà Lục Trường Không cũng không phải là tướng lĩnh bình thường.
"Ngưng tỷ, Bắc Lạc thành chúng ta tổng cộng có bao nhiêu quân trấn giữ?
Lục Phiên dò hỏi.
"Công tử… Có lão gia trấn giữ, ngươi không cần lo lắng những vấn đề này."
Ngưng Chiêu chân thành nói.
Công tử sống đã rất mỏi mệt rồi, những sự tình vụn vặt này không cần công tử phải quan tâm.
"Ta chỉ là hỏi một chút."
Lục Phiên cười cười.
"Bắc Lạc thành có hai vạn đại quân, nếu cộng thêm tư quân của ban đại gia tộc và các tiểu gia tộc, thì có khoảng hai vạn năm nghìn quân trấn giữ, đại quân bắc quận nếu muốn công phá Bắc Lạc thành, sợ là không dễ.
Ngưng Chiêu nói.
Nàng không phải là tỳ nữ bình thường, đối với tình hình chiến đấu của Bắc Lạc thành cũng có kiến giải của riêng mình.
"Ba đại thế gia?"
Lục Phiên nheo mắt lại.
Một tòa thành vững như tường đồng, nếu mà thất thủ ngoại trừ nguyên nhân bên ngoài, khả năng lớn nhất chỉ có thể là nội bộ có vấn đề.
Có khi nào là ba đại gia tộc cấu kết với Thái Thú quận bắc?
Ngón tay thon dài của Lục Phiên điểm nhẹ lên tấm chăn mỏng.
"Ngưng tỷ, ngươi cảm thấy ba đại gia tộc… sẽ làm phản sao?"
Lục Phiên suy nghĩ một chút, mở miệng nói.
Ngưng Chiêu sững sờ, nàng đưa tay vén làn tóc xanh, lông mày hơi nhăn lại, khẽ lắc đầu: "Không có khả năng. Ba đại gia tộc tuyệt đối không dám."
"Lão gia dù sao cũng là Tông Sư duy nhất của Bắc Lạc thành, ở trong thành vẫn rất có uy vọng."
Lục Phiên ánh mắt hơi lóe lên, "Đại Chu triều đều đã bị khuấy lên thành vũng nước đục, Thiên Tử chẳng lẽ không có uy vọng? Thời đại này chỉ chú trọng lợi ích, chỉ dựa vào thứ uy vọng này là không thể làm gì được."
"Ngưng tỷ, đẩy ta đến tường thành."
Ngưng Chiêu sắc mặt khẽ biến: "Công tử, trên tường thành rất nguy hiểm."
"Ngưng tỷ, người đừng quên ta có thể là bị Tiên Nhân nhập vào mà sống sót."
Lục Phiên cười rộ lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!