Dịch: Tiểu Du
Bên trong Truyền Đạo đài, chỉ còn một mình Lục Phiên.
Hắn đang ngồi xếp bằng, cánh tay chống cằm, chau mày suy nghĩ.
Dãy Ngọa Long, cũng không phải địa danh mà Lục Phiên tùy tiện đưa ra, hắn đã suy nghĩ rất kỹ rồi. Đây là một trong những nơi nằm trong phạm vi hắn có thể khống chế, lựa chọn để làm bí cảnh đầu tiên.
Xuyên qua vùng bình nguyên rộng lớn phía trước Bắc Lạc thành, liền có thể thấy dãy núi hình dáng một đầu Thần Long đang nằm trên đất, đây chính là dãy Ngọa Long.
Cách xa Bắc Lạc thành khoảng trăm dặm, không xa cũng không gần.
Đối với Lục Phiên mà nói, xây dựng một cái bí cảnh thật ra không phức tạp, cũng giống như thiết kế ra một cái phó bản trong trò chơi.
Tuy nhiên, hắn muốn tiến hành thiết lập một ít quy tắc đối với bí cảnh này.
Cái bí cảnh đầu tiên này, đại diện cho sự bắt đầu thức tỉnh linh khí.
Lục Phiên nhất định phải làm cho người khác cảm thấy rung động.
"Vũ Văn Tú, Hạng Thiếu Vân một người là thiên tử Đại Chu, một người là Thái Thú Tây Quận, quyền lực trong tay đều rất lớn. Bọn hắn đều có thể huy động đại quân, nếu lúc đó hai bên chạm mặt sẽ làm cho dự định bí cảnh truyền đạo ban đầu không thể thực hiện được, cho nên đoạn đường từ vào bí cảnh cho đến khi thu được tư cách…"
Bên trên Truyền Đạo đài, Lục Phiên nhịp nhịp ngón tay thon dài, suy tư.
Trong đầu của hắn, từng ý nghĩ nhanh chóng lướt qua, không ngừng suy nghĩ tình huống có thể xuất hiện.
Cường độ linh hồn lớn hơn 20 điểm, làm tinh thần của hắn hết sức minh mẫn, vấn đề nghĩ ra rõ ràng nhưng không lộn xộn.
Ông…
Hồi lâu sau.
Lục Phiên bắt đầu hành động.
"Khởi động quyền hạn[ Truyền Đạo đài ]... Xây dựng bí cảnh."
Lục Phiên nói nhẹ.
Linh khí nổi lên, xoay tròn quanh thân hắn.
Tà áo Lục Phiên tung bay, ngồi ngay ngắn trong linh khí như Chân Tiên.
Từng kí hiệu bát quái trôi nổi trước mắt hắn, xếp ngay ngắn thành từng hình từng hàng.
Lục Phiên vươn tay, nhẹ nhàng phất qua, mỗi một chữ đang trôi nổi đều nhập vào người hắn như được khắc ở trong lòng hắn vậy.
Sau một khắc, trước mắt Lục Phiên bắt đầu biến đổi.
Cả người giống như đang ở một không gian hỗn độn.
Trời đất bốn phía đều là hỗn độn cùng hư vô.
Lục Phiên trôi nổi trong đó, cau mày giơ tay lên, hai mươi bảy phù văn quanh quẩn trên đầu ngón tay, sắp xếp dựa trên một quy luật đặc biệt.
Có lẽ nguyên nhân là bởi vì hắn có được quyền hạn[ Truyền Đạo đài ], tất cả tổ hợp ký tự để tạo thành quy tắc đều hiện lên trong đầu Lục Phiên.
Hắn có khả năng tùy theo ý nghĩ mà xếp được từng tổ hợp. Hắn thậm chí cảm giác rằng mình có thể xây dựng được một thế giới.
Đương nhiên, xây dựng thế giới, dùng năng lực của hắn bây giờ là chưa được, Cường độ linh hồn của hắn giờ vẫn còn quá thấp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!