Dịch: Minh
Lục Phiên lười biếng ngả lưng về phía sau, mắt lim dim.
Hắn rất hài lòng đối với lựa chọn của mình.
Túy Trần Các, đúng là một phần thưởng ngoài ý muốn, làm hắn vô cùng hài lòng.
Bắc Lạc thành rất lớn, trong thành có một cái Bắc Lạc hồ, đó chính là nơi hội tụ của các tài tử giai nhân.
Nơi này thương xuyên xuất hiện thuyền hoa của các sĩ tử phong lưu.
Tại trung tâm Bắc Lạc hồ, có một hòn đảo không lớn lắm, bên trong đảo cũng chỉ có duy nhất một tòa lầu, đó chính là Túy Trần các.
Hệ thống yêu cầu Lục Phiên phải tự tay xây dựng một thế lực siêu phàm thoát tục, vậy nên hắn phải lựa chọn cẩn thận.
Chính vì thế, nơi mà hắn chọn, sẽ là nơi hắn đưa linh khí vào, biến thành một thánh địa tu hành, trong tương lai sẽ bồi dưỡng ra tu hành giả.
Cho nên, đối với Lục Phiên, địa phương đặt nền móng này thập phần quan trọng.
Túy Trần các này, cách biệt hoàn toàn với Bắc Lạc thành, vị trí tòa lầu trên đạo lại có thể bao quát mọi hướng, quả đúng là lựa chọn tốt nhất của Lục Phiên bây giờ.
Vừa nhìn thấy hòn đảo nhỏ này, nội tâm hắn ngay lập tức đã rung động.
Trần Bắc Tuấn thần sắc cổ quái nhìn Lục Phiên, không hiểu vị công tử này là nghiêm túc hay đùa cợt.
Chẳng lẽ hắn muốn làm chủ tòa lâu này?
Đây hẳn là ý của Lục Trường Không?
Trần Bắc Tuấn suy nghĩ rất nhiều.
Lúc này, thiên hạ đại loạn, Bách Gia Chư Tử liên thủ cùng thập nhị chư hầu, muốn thôn tính Đại Chu.
Bắc Lạc thành đứng ở đầu sóng ngọn gió, đang là mục tiêu của Kiếm phái, Trần Bắc Tuấn hắn lại chính là gián điệp Kiếm phái đưa vào trà trộn bên ngoài. Bất kỳ một quyết định nào của hắn đều phải suy tính thật kĩ càng.
"Lục thiếu chủ..."
Trần Bắc Tuấn hít một hơi thật sâu, nở nụ cười nói.
"Túy Trần các chính là nơi phong nguyệt, xưa này thường là nơi lui tới của nhiều phong lưu sĩ tử, hẳn là... Lục thiếu, nơi này không phù hợp cho ngươi dưỡng bệnh đâu."
Lục Phiên mở mắt ra, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.
"Nơi phong nguyệt của thư sinh thì đã sao?"
Lục Phiên thản nhiên nói:
"Nếu ngươi không nỡ bỏ, Lục Bình An ta xưa nay chưa từng bắt ép ai."
Trần Băc Tuấn nheo mắt, đám nho sinh Trần gia đứng sau lưng hắn cũng im ắng lại.
Bọn hắn trong lòng giận dữ nhưng lại không dám nói gì.
Lục Phiên có chỗ dựa lớn.
Ai bảo sau lưng hắn lại chính là phủ thành chủ, nếu không phải có Trần Bắc Tuấn của Kiếm phái giúp đỡ, chỉ sợ lúc này Trần gia đã bị phủ thành chủ ủi đi.
Lục Phiên vừa nói dứt lời, Thiền Dực kiếm trong tay Ngưng Chiêu liền chậm rãi được rút ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!