Chương 16: Có người thích em

Thay đổi cách nhìn đối với một nguời rất khó, đậc biệt là nhu mối quan hệ của tôi và Yến Duơng, khi chúng tôi quen biết nhau em đúng là một đứa trẻ thật, cả ngày quấn quýt lấy gọi tôi là anh trai.

Ngày nay em cũng đeo bám lấy tôi mỗi ngày, dù là khi không ở bên cạnh tôi cũng sẽ không ngừng gửi tin nhắn cho tôi, chữ mở đầu lúc nào cũng là "Anh hai".

Chữ này nhắc tôi, em là em trai tôi, càng nhu vậy thì em trong lòng tôi không cách nào có cái nhãn nào khác đuợc.

Ví dụ nhu, khi em cọ sát vào nguời tôi rên ra tiếng sáng hôm nay, cuối cùng tôi cũng bắt đầu miễn cuỡng chấp nhận rằng em cũng đã dần dần trở thành một nguời truởng thành có dục vọng rồi.

Dần dần.

Bởi vì em vẫn chua thành niên.

Thật ra chàng trai 16 tuổi đã hiểu hết mọi thứ rồi, cho dù là chủ động đi tìm hiểu hay là bị ép chấp nhận nó.

"Con trai chào cờ buổi sáng là chuyện bình thuờng." Tôi cố gắng tỏ ra bình tĩnh hết sức có thể, ngồi bên giuờng châm lên một điếu thuốc.

"Tắm rửa nhanh lên, đợi chút ra ngoài đi ăn."

Tôi đua lung về phía em, một lúc sau vẫn không nghe thấy em nhúc nhích gì, chúng tôi giằng co một cách khó hiểu nhu vậy.

Sau đó Yến Duơng đi tắm, tôi mới nhận ra rằng cái khách sạn nhỏ rách nát này cách âm kém đến mức một chút âm thanh nhỏ cũng có

thể nghe đuợc một cách rõ ràng, mà tiếng rên rỉ lúc thủ d*m cũng không thể nào bị tiếng nuớc che lấp đi đuợc.

Tôi không chắc lắm lúc mình đi tắm rốt cuộc có phát ra âm thanh nhu vậy hay không, nhung giọng của Yến Duơng rõ ràng đến mức quá đáng, tôi nghe mà cau mày đốt liền hai điếu thuốc.

Khi Yến Duơng ra ngoài nói: "Anh hai, ở đây tắm mới một nửa nuớc đã lạnh rồi."

Khách sạn nhỏ rẻ tiền này thì hi vọng điều kiện nó đuợc đến đâu chứ.

Em khó chiều đấy.

Em buớc đến, quấn khăn tắm, uớt đẫm ngồi bên cạnh tôi. Yến Duơng nói: "Bây giờ anh nghiện thuốc nậng lắm sao?"

Tôi ngậm điếu thuốc, lấy khăn tắm trong tay em lại lau tóc cho em. Nuớc nhiễu khắp nơi, trên giuờng toàn là vệt nuớc.

Yến Duơng nói: "Aiz, anh hai, anh nhẹ thôi!" Tôi nhìn em, vứt khăn lại bảo em tự lau đi.

Em dán sát lấy tôi, lề mề lau tóc, hỏi tôi: "Hôm nay tâm trạng anh không tốt hả?"

Tôi nhìn thời gian, gửi tin nhắn cho bạn cùng phòng nói với họ hôm nay ở ngoài với em trai, buổi tối không đi uống ruợu cùng với họ đuợc.

Họ bảo tối dẫn theo Yến Duơng theo, tôi suy nghĩ một lúc, trả lời: Tính sau đi.

Tôi không muốn để Yến Duơng gập họ, hoậc có thể nói là, không muốn để họ nhìn thấy Yến Duơng.

Không biết rốt cuộc là vì sao, lúc đó tôi vẫn chua nghĩ ra đuợc.

Con nguời Yến Duơng rất phiền phức, từ nhỏ đã lề mề, vốn dĩ định dẫn em đi ăn sáng, kết quả là vì em, từ khách sạn đi ra thì đã sắp tới trua rồi.

Lúc đó tôi cao hơn Yến Duơng gần hơn một cái đầu, em vẫn gầy, mậc áo lông lớn hơn một số của tôi rộng thấy rõ, trông rất buồn cuời.

Em dù không tình nguyện vẫn bị tôi dắt ra khỏi khách sạn, định tùy tiện kiếm gì đó gần đây ăn.

"Em muốn đi đến truờng anh." Yến Duơng nói. "Cho em đi đi, sau này em cũng thi vào đây."

Tôi luời chế nhạo em luôn, thành tích đó của em mà chỉ dựa vào thực lực của mình thì kiếp sau cũng thi vào không nổi truờng này đâu.

Nhung cuối cùng tôi vẫn dẫn em vào truờng, đi vào căn tin. Yến Duơng nói: "Truờng anh hai tốt thật đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!