Chương 25: (Vô Đề)

Buổi tối, Thẩm Thời Thâm muốn luyện tâm pháp, anh đã chuẩn bị cho mình một phòng chuyên để luyện công, ăn xong cơm tối thì lập tức đi, Bạch Vãn Vãn cũng muốn tranh thủ thời gian để điều chỉnh cơ thể, làm cho vết thương ở chân nhanh khỏi nếu không thì ngày mai không tìm được lý do không trở về nhà.

Cho nên chị Lệ đưa cô đến phòng ngủ.

"Căn phòng này không có toilet," chị Lệ nói: "Bởi vì ngài Thâm không cần dùng toilet ở lầu hai cho nên nước ấm hư lúc nào mà chúng tôi cũng không biết, cô Vãn có muốn đến phòng của ngài Thâm tắm rửa trước một chút không?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bạch Vãn Vãn: "???"

Tư tưởng của nhóm người này thực sự có vấn đề! Cứu mạng!

Cô cảm thấy chắc là nhóm người này đã bị phim truyền hình chiếu lúc tám giờ tối đầu độc không nhẹ, chiêu này mà cũng nghĩ ra được thì… quá tuyệt!

Các người không sợ sau khi cô sang tắm ở đấy rồi thì cậu chủ nhà các người sẽ tức giận đến mức trực tiếp gọi người đến sửa toilet trong ngày mai luôn vì cảm thấy bị cô làm bẩn sao?

Tuy rằng hơi phóng đại một chút nhưng giới hạn lớn nhất của Thẩm Thời Thâm chính là cho cô ở trong phòng này, nếu cô thật sự đến phòng của anh tắm rửa thì chỉ sợ là anh sẽ đóng gói quăng cô ra ngoài giữa đêm mất.

Hơn nữa ngay cả khi Thẩm Thời Thâm không để ý thì cô là một đứa con gái, tuy là da mặt hơi dày nhưng đến tắm rửa trong phòng một người đàn ông, vẫn là người mà cô không quá thân quen thì cũng quá tùy tiện rồi đấy.

Bạch Vãn Vãn nói: "Vậy ngày thường bà Thẩm nhà các người tắm rửa ở đâu?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Trong phòng bà ấy có toilet," tròng mắt của chị Lệ đảo đảo, "Nhưng mà ấy, bà Thẩm không thích dùng chung toilet với người khác."

Bạch Vãn Vãn: "..."

Chị có dám bịa thêm chút nữa không?

Cô cảm thấy có những bảo mẫu quản gia này của nhà họ Thẩm làm môi giới thì thêm vài ngày nữa là cô cùng Thẩm Thời Thâm có thể có em bé rồi.

"Ở dưới lầu luôn có toilet đúng không?" Bạch Vãn Vãn hỏi, không đợi chị ta trả lời thì lại nói: "Thật sự không có thì thôi tôi không tắm đâu, nhịn một chút ngày mai về nhà tắm cũng được."

"..." Chị Lệ bị nghẹn lại, chị ta thấy trình độ thân mật của cậu chủ nhà mình và cô Vãn thì cho rằng chỉ còn cách một bước cuối cùng thôi, hai người ai cũng ngượng ngùng mở miệng ra nói trước, chờ bọn họ trợ công.

Ví dụ như bình nóng lạnh trong phòng Bạch Vãn Vãn hư rồi không có chỗ nào tắm rửa được, tắm rửa xong thì phát hiện máy sưởi trong phòng lại hư rồi không có cách nào ngủ được, hai người cứ như vậy ỡm ờ mà ngủ cùng nhau, đây không phải là kịch bản rất bình thường sao?

Vì sao Bạch Vãn Vãn lại không đi theo kịch bản chứ?

"Có có," Chị Lệ thấy cô quyết tâm thà không tẩy chứ không tắm bên phòng của Thẩm Thời Thâm, chuyện này tương đương với việc chị ta khiến cô khó chịu, một bảo mẫu như chị ta thì gánh sao nổi nên vội vàng giải thích: "Tôi chỉ sợ cô lên lầu xuống lầu không tiện thôi."

Bạch Vãn Vãn mỉm cười: "Không có việc gì, đi nhiều rèn luyện một chút mới khoẻ nhanh được."

Còn đỡ hơn chuyện bị đuổi ra khỏi đây.

Chị Lệ cẩn thận chuẩn bị áo ngủ cùng quần lót cho Bạch Vãn Vãn, còn sợ cô không cong eo mặc quần được nên chuẩn bị một cái váy ngủ thật dày, vô cùng cẩn thận.

Bạch Vãn Vãn chịu đau tắm rửa xong, tắm xong thì cũng mất hơn nửa tiếng, đây tuyệt đối là lần tắm lâu nhất ngoài việc ngâm suối nước nóng của cô, nếu không phải trong phòng có máy sưởi thì chắc là đã bị đông lạnh chết rồi.

Chờ cô tắm xong đi thang máy lên lầu hai thì vừa vặn đụng phải Thẩm Thời Thâm cũng đi thang máy lên lầu.

"!!!" Phản ứng đầu tiên của Bạch Vãn Vãn là che lại ngực, cô không có mặc bra.

Nhưng là người đàn ông không tận mắt nhìn thấy nên không suy xét đến điểm này, thấy Bạch Vãn Vãn bỗng nhiên bày ra tư thế phòng bị thì cười nhạo: "Tỉnh mộng đi, cô có trần như nhộng đứng trước mặt tôi thì tôi cũng sẽ không có bất kỳ suy nghĩ gì đâu."

Bạch Vãn Vãn có tật giật mình, tự động bổ sung lời của Thẩm Thời Thâm thành "ngực cô như vậy thì có không mặc quần áo đứng trước mặt tôi thì tôi cũng sẽ không có bất cứ suy nghĩ gì", lập tức tức giận.

Mẹ kiếp! Tuy rằng ngực của cô không tính là to lớn kiêu ngạo nhưng cũng được tính là xuất chúng nhé, khả năng là ngày thường cô sợ lạnh ăn mặc tương đối dày không thấy ngực nên Thẩm Thời Thâm mới hiểu nhầm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!