Ngày lễ độc thân thì không chỉ các sàn thương mại điện tử mà các shop trong trung tâm thương mại cũng giảm giá kịch sàn, Bạch Vãn Vãn cùng Bao Bao đi dạo hết mấy trung tâm thương mại, chân sắp liệt luôn rồi.
"Ai ui, uống ly trà sữa nghỉ ngơi một chút đi, chân tôi sắp liệt rồi." Đến trước cửa một tiệm trà sữa, Bao Bao thảm thiết nói.
"Được." Bạch Vãn Vãn cũng đã mệt lắm mệt lằm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai người gọi trà sữa rồi sau đó ngồi lại trong tiệm, Bao Bao xoa xoa đôi chân đau nhức, nói: "Mua sắm đúng thật là một hoạt động rất thần kỳ, rõ ràng là vừa mệt vừa mất tiền nhưng cả thân thể cả linh hồn đều được thoả mãn."
"Bởi vì cậu được đến vui sướng từ trong đấy." Bạch Vãn Vãn hút trà sữa, thất thần nói, ánh mắt của cô bị cửa hàng ăn vặt đối diện hớp hồn rồi!
Bởi vì nay là ngày 11-11 cho nên cửa hàng lớn lớn bé bé gì đều có hoạt động, cửa hàng ăn vặt này cũng không ngoại lệ, nhưng mà cửa hàng này lại có chút khác người.
Bởi vì thứ được đặt bên ngoài quảng bá để thu hút khách hàng là một hộp quà xanh đến mức tỏa sáng, trên còn viết: Phần ăn tha thứ.
Có cần hành xử khác người như vậy không?
Không sợ bị đánh chết hả.
Mấu chốt là chủ quán dám bán thì có người dám mua, vậy mà cái phần ăn tha thứ đấy bán còn rất chạy, trong đám người mua còn có một vài đôi yêu nhau nữa, cũng không biết là họ mua cái đấy với tâm thái gì luôn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ồ whao," Bao Bao cũng chú ý tới cái phần ăn tha thứ đấy, nói: "Cái này nhìn cũng vui phết, nếu tôi có bạn trai thì tôi cũng mua."
Bao Bao không có bạn trai nhưng Bạch Vãn Vãn có đấy!
Vì thế Bạch Vãn Vãn không chút do dự mua một phần, còn nói dối Bao Bao là đưa cho bạn nhưng thật ra là đưa cho bạn trai.
Vì sợ bị đánh cho nên Bạch Vãn Vãn không tự mình đưa qua mà kêu người đưa đến, có nhắn tin trên WeChat báo với Thẩm Thời Thâm một tiếng.
Mua xong cái này rồi thì hai người đi dạo một hồi nữa, cho đến hơn mười giờ mới ai về nhà nấy, ai về tìm mẹ người đấy.
Bạch Vãn Vãn mệt đến mức eo đau lưng đau, trực tiếp gọi xe trở về nhưng cô không chú ý là có một chiếc xe con màu đen đi theo sau xe taxi mà cô đang ngồi…
Trong xe taxi mở điều hòa chỉnh nhiệt độ rất hợp lòng người, bởi vì quá mệt mỏi cho nên suýt chút nữa Bạch Vãn Vãn đã ngủ quên luôn trên xe taxi, lúc cô đang nỗ lực đấu tranh với hai mí mắt nặng trịch của mình thì di động reo lên.
… Ơ vậy mà là Thẩm Thời Thâm gọi cho cô, nếu giờ không phải buổi tối thì Bạch Vãn Vãn nhất định sẽ ngó ra nhìn xem mặt trời hôm nay có mọc ở đằng Tây không.
Có lẽ là anh đã nhận được phần ăn tha thứ rồi, chỉ cần tưởng tượng đến vẻ tức giận của Thẩm Thời Thâm thôi cũng lập tức khiến cô tỉnh cả ngủ, nhận điện thoại.
"Sao vậy bạn trai?" Bạch Vãn Vãn mở lời hỏi.
"Tôi không chú ý hôm nay là ngày lễ Độc Thân mà cô đã tức giận đến mức đội nón xanh(*) cho tôi rồi, không gọi điện thoại thì không thể nào nói nổi." Giọng nói của Thẩm Thời Thâm truyền từ đầu dây bên kia sang, cũng không có tức giận, thậm chí là rất nhẹ nhàng.
(*)Đội nón xanh: ý chỉ ngoại tình bên ngoài.
"Đúng vậy," Bạch Vãn Vãn giả vờ thành dáng vẻ tủi thân hết sức, "Bạn trai nhà người ta đều ở bên cạnh bạn gái, chỉ có anh thôi, hừ!"
Nói xong cô đã tự mình buồn nôn trước rồi.
Bên kia Thẩm Thời Thâm im lặng hai giây, hiển nhiên cũng bị cô làm cho buồn nôn, ngay sau đó, anh hỏi: "Cô muốn tôi bồi thường cái gì?"
"Tôi muốn…"
"Tiền thì thôi nhé, quan hệ giữa chúng ta không nên dùng thứ thô thiển như vậy để định nghĩa."
"..." Sao anh lại biết tôi định đòi tiền.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!