Chương 21: (Vô Đề)

Nhưng mà Bạch Vãn Vãn đã đoán sai, Thẩm Thời Thâm thực sự không lừa cô.

Cô vì cứu anh mà phải hao phí nhiều linh khí như vậy, thậm chí còn té xỉu ở phòng bệnh đều là sự thật không thể chối bỏ, tuy là Thẩm Thời Thâm không thích cô nhưng cũng không phải người không biết lý lẽ tốt xấu.

Thẩm Thời Thâm cũng không biết loại tình huống như Bạch Vãn Vãn phải bồi bổ như thế nào nhưng ngày hôm qua lúc Bạch Vãn Vãn nói chuyện với bà Thẩm thì có nhắc tới giữa trưa bọn cô đều ăn cơm hộp bên ngoài, một suất khoảng hai ba mươi tệ là xong.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tổng giám đốc Thâm được nuông chiều từ bé, khó có thể tượng tượng được một suất cơm hộp giá hai ba mươi tệ sẽ trông như thế nào, đại khái là hương vị cũng không quá tốt, vì thế để biểu đạt lòng biết ơn nên Thẩm Thời Thâm bảo nữ đầu bếp trong nhà chuẩn bị cả cơm trưa cho cô, mỗi ngày đều đưa qua cho cô.

Nhưng mà ngày đầu tiên đã bị cho leo cây.

Người của nhà họ Thẩm đưa cơm lại công ty thấy Bạch Vãn Vãn không ở thì cũng không mang hộp đồ ăn đi mà để lại công ty của cô, Bạch Vãn Vãn trở lại công ty, mở hộp đồ ăn ra thì kinh ngạc phát hiện trong đấy hoàn toàn không có hoành thánh nhân cá mặn, toàn bộ hộp đồ ăn đều là đồ ăn vừa đẹp vừa thơm vừa ngon, mở ra còn nóng hầm hập, mùi hương tỏa ra thơm phức, là tay nghề của nữ đầu bếp nhà họ Thẩm.

Lúc ở bệnh viện Bạch Vãn Vãn có ăn qua đồ ăn mà nữ đầu bếp của nhà họ Thẩm làm, ngon lắm luôn!

"Oa, thơm quá," Bao Bao lần theo mùi hương mà đến, nhìn đồ ăn bên trong hộp đồ ăn, ánh mắt sáng lên, "Nhìn có vẻ ngon quá."

Bạch Vãn Vãn hào phóng đưa chiếc đũa cho cô ấy: "Có muốn nếm thử hay không?"

"Muốn muốn!" Bao Bao không hề khách khí làm ra vẻ, vừa ăn vừa khen ngon, chờ lúc cô ấy thử mỗi loại đồ ăn một chút xong thì chưa đã thèm mà buông đũa xuống: "Ngon quá, là cơm hộp ở tiệm nào vậy?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"..." Nếu Bạch Vãn Vãn nói là "bạn trai" đưa thì chắc là ngày mai toàn thế giới đều sẽ biết là cô có người bạn trai đưa cơm trưa tình yêu cho cô mất, nghĩ lại vẫn là thôi đi.

"Đặt ở một tiệm ăn tại nhà đấy," Bạch Vãn Vãn thuận miệng bịa chuyện, "Cái gì cũng tốt, chỉ là có hơi đắt."

Đúng thật là chỉ cần một từ đắt thôi đã làm cho Bao

- lương tháng chỉ mấy ngàn tệ

- Bao lui bước, không hỏi tiếp là tiệm ăn tại nhà nào linh tinh nữa, chỉ thè lưỡi nói: "Má ôi, đặt ở tiệm ăn tại nhà cơ, xem ra là đỗ nghèo khỉ như tôi không ăn nổi rồi."

Bạch Vãn Vãn chột dạ cười cười, cô cũng không ăn nổi được chứ!

Giữa trưa cô ăn không vào, tuy rằng Bao Bao còn rất muốn ăn nhưng vì dáng người nên chỉ có thể nhịn, Bạch Vãn Vãn cất những đồ chưa ăn đi, tính toán là buổi tối hâm lại để ăn, bạn trai đưa mà, không cần khách khí với anh.

Bao Bao giúp cô cất thức ăn đi, lại nói: "Ngày mai là ngày lễ độc thân đấy, xin hỏi là con chó độc thân như cậu chuẩn bị hưởng ngày lễ đấy như thế nào đây? Có muốn cùng đồng loại là tôi đi happy cùng nhau không nào?"

Ngày lễ độc thân?

Bạch Vãn Vãn nhìn lại lịch, phát hiện là ngày mai đã là ngày 11-11, xong rồi, mấy ngày nay bận quá cũng không thêm đồ vào giỏ hàng của cô, phải tìm một sư phụ trong ngành mua sắm cùng học hỏi thôi.

"Được nha," Cũng đã rất lâu rồi Bạch Vãn Vãn không đi chơi nên nhận lời mời của Bao Bao.

Mị còn trẻ, mị muốn đi chơi, nhân lúc đang độc thân thì cứ tận tình mua sắm đã.

Nhận được lộc của người ta rồi thì Bạch Vãn Vãn nhắn tin WeChat cho Thẩm Thời Thâm nói lời cảm ơn, bên kia anh chỉ lạnh nhạt nhắn lại một câu ừ, sau đó không để ý đến cô nữa.

Nói trắng ra là trong lòng vẫn có khúc mắc với cô.

Bạch Vãn Vãn thở dài, dù sao cô cũng không cần phải làm bạn gái thật sự của Thẩm Thời Thâm, có khúc mắc thì có đi, thỉnh thoảng chọc tức anh cũng vui lắm.

Buổi chiều.

Bạch Vãn Vãn chải chuốt lại bản thảo phỏng vấn lúc sáng lại một lần, chuyên đề phỏng vấn này là vở kịch lớn định kỳ của bọn họ cho nên bản sơ thảo phải giao cho bên Tần Tá thẩm định trước, đưa ra ý kiến sửa chữa rồi sau đó cô lại chỉnh sửa thành bản thảo phỏng vấn hoàn chỉnh.

Lấy bản thảo phóng vấn đã đóng dấu ra, Bạch Vãn Vãn gõ cửa văn phòng của Tần Tá, phát hiện thấy Diệp Dao ở bên trong nên cô vội nói: "Chủ biên Tá còn có việc à? Vậy tí nữa tôi lại đến."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!