Chương 18: (Vô Đề)

Tiễn bà Trần kia cũng con dâu của bà ta đi rồi bà Thẩm mới cười cười nói với Bạch Vãn Vãn: "Có phải rất trẻ con hay không? Để cháu cười chê rồi."

Bạch Vãn Vãn nói: "Không hề trẻ con, người đặc biệt phải đối xử đặc biệt."

Loại người như này, nên trị.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bà Thẩm thở dài, nói: "Bà Trần kia là hàng xóm của dì khi dì còn là một thiếu nữ, không biết vì cái gì mà luôn thích so sánh với dì, nhưng mà gia thế của bà ta không được như dì, gả chồng cũng thua kém dì, chỉ là bởi vì sức khỏe của Thời Thâm không tốt mà con trai của bà ta lại khoẻ mạnh cho nên bà ta đã đắc ý mười mấy năm rồi, cảm thấy chính mình tốt hơn dì."

Bạch Vãn Vãn: "..."

Chấp niệm của bà Trần kia với bà Thẩm sâu bao nhiêu vậy trời.

"Nhưng chỉ là sức khoẻ của Thời Thâm không tốt mà thôi," bà Thẩm tiếp tục nói, "Còn lại mọi phương diện đều mạnh hơn con trai bà ta không biết bao nhiêu lần, còn Vương Hân Di kia cũng coi như là thanh mai trúc mã cùng lớn lên với Thời Thâm và con trai bà ta, con trai của bà Trần thích cô ta, cô ta lại thích Thời Thâm, sau đó không biết như thế nào mà con trai bà ta theo đuổi được Vương Hân Di, bà ta lại cảm thấy chính mình thắng dì một bậc, haizz, cháu nhìn vẻ đắc ý kia của bà ta đi."

Bạch Vãn Vãn lập tức có thể hiểu được vì sao bà Thẩm lại muốn cô diễn kịch khoe khoang với Thẩm Thời Thâm, cách của bà Thẩm đã rất nhẹ nhàng nương tay rồi, nếu như để cô đụng phải loại người này thì nói không chừng cô đã tức giận đến mức đánh bà ta một trận rồi.

Cô an ủi bà Thẩm: "Người thích đua đòi so sánh thì đa số đều là vì tự ti."

"Còn không phải vì tự ti sao, dì cũng kinh thường việc so sánh với bà ta, nhưng mà ruồi bọ vẫn luôn ong ong lượn trước mắt cũng phiền thật sự ấy."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bạch Vãn Vãn cũng hiểu loại cảm giác này, với tình tình nóng nảy của cô, đừng nói là để loại người này lắc lư trước mặt mấy chục năm, nói không chừng mấy chục ngày đã lên bàn thờ ngồi, tro cốt cũng chẳng còn nữa rồi.

Mấy ngày nay bà Thẩm đều ở bệnh viện, hôm nay Thẩm Thời Thâm đã được chuyển tới phòng bệnh bình thường, bà ấy cũng yên tâm hơn không ít, nhìn thấy Bạch Vãn Vãn đến đây rồi thì quyết định về nhà một chuyến.

Bạch Vãn Vãn ước gì bà ấy trở về nhà, nếu không thì ở trước mặt mẹ người ta mà nắm tay con trai của nhà người ta giống như tên biến thái ấy.

Hơn nữa cô có linh cảm là trong một hai ngày nữa thì Thẩm Thời Thâm sẽ tỉnh lại.

Vừa vặn hai hôm nay là thứ bảy và chủ nhật, cô canh chừng ở đây, là người đầu tiên nhìn thấy Thẩm Thời Thâm tỉnh lại, nói qua với anh trước, không để cho anh hiểu lầm quá sâu, tên Thẩm Thời Thâm này không dễ lừa như bà Thẩm, điên lên thì không hề nói lý với người khác.

Chờ đến khi bà Thẩm đi rồi, Bạch Vãn Vãn đi vào phòng bệnh, bảo mẫu quản gia của nhà họ Thẩm rất thức thời mà tránh đi, để lại phòng bệnh cho Bạch Vãn Vãn cùng Thẩm Thời Thâm.

Trong phòng bệnh, ánh nắng cuối thu lập loè chiếu vào phòng bệnh qua cửa sổ, ánh nắng sáng ngời khiến sắc mặt tái nhợt của người nằm trên giường càng nổi bật, thậm chí có chút trong suốt đến mức không chân thật, phảng phất như thiên sứ rơi xuống thế gian.

Phi, ác ma.

Bạch Vãn Vãn cưỡng ép chính mình thoát khỏi sắc đẹp của Thẩm Thời Thâm, ngồi xuống điều trị bên trong cho Thẩm Thời Thâm, hôm nay có đủ thời gian nên có thể điều trị cho Thẩm Thời Thâm lâu hơn một hồi.

Sát khí cùng khối khí bệnh tật rung chuyển bất an trong cơ thể anh sau khi được cô dốc lòng điều trị đều đã bị áp xuống không ít, bắt đầu khôi lúc trạng thái bình yên không có việc gì không quấy nhiễu nhau.

Chờ sau khi Thẩm Thời Thâm tỉnh lại, Bạch Vãn Vãn truyền thụ cho anh công pháp đứng đắn thì sẽ không xuất hiện loại tình huống như thế này nữa.

Còn việc tương lai Thẩm Thời Thâm sẽ biến thành dạng gì thì mặc cho số phận đi, hiện tại là xã hội tuân thủ pháp luật, tuy rằng khả năng là lòng dạ của anh khá là đen tối nhưng cũng là một công dân tốt tuân thủ kỷ cương pháp luật, sẽ không làm chuyện gì vượt rào cho nên không có khả năng đi giết người.

Hơn nữa trên tay anh có kịch bản không biết là đã hoàn chỉnh được bao nhiêu phần trăm… Tên Thẩm Thời Thâm này có phải là vai ác trước kia không còn khó mà nói đây, không phải không có khả năng anh cũng mượn xác hoàn hồn giống như cô.

Cô ngồi điều trị hơn nửa tiếng, chờ lúc cuối cùng cũng điều trị xong thì Bạch Vãn Vãn cảm thấy đan điền của chính mình trống rỗng, đã không ép ra được một giọt linh khí nào nữa.

Quá vô tư, cô sắp bị tinh thần vô tư của chính mình làm cho cảm động luôn rồi.

Bạch Vãn Vãn thả tay của anh lại trên giường, đứng dậy khỏi ghế, lại cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, cô vội duỗi tay muốn bắt cái gì đó để chống đỡ, nhưng mà phòng bệnh đáng chết này rộng thật sự, xung quanh không hề có cái gì, Bạch Vãn Vãn không còn thừa sức để tự hỏi, nghiêng người cắm đầu ngã xuống giường bệnh, không cẩn thận còn đụng ngã cái ghế, phát ra động tĩnh không nhỏ.

Nếu người nằm trên giường bệnh tỉnh lại có cảm giác, chắc chắn là giờ phút này sẽ kêu lên một tiếng "á".

"Shit!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!