Chương 46: Tổ Đội Ba Người Cao Gầy-mập-thấp

Editor: Đông Vân Triều

Ánh chiều tà leo lét, màn đêm u ám dần dần kéo đến.

Nhánh cây bị vứt chung vào đống lửa, phát ra âm thanh "lách tách".

Tạ Trì An và Lâm Xảo ngồi cạnh đó, ánh sáng cam đỏ chiếu trên mặt mỗi người, chớp tắt theo ngọn lửa bập bùng.

Tạ Trì An lật xiên nấm luôn tay, kiên nhẫn phết thêm gia vị, khiến nó thêm phần ngon miệng.

Nấm dại sống khó ăn đến mức tạo thành bóng ma tâm lý trong lòng Lâm Xảo nay dưới bàn tay thần kỳ của Tạ Trì An lại toả hương thơm nức mũi, màu nâm vàng rụm mê người càng khiến người thèm nhỏ nước dãi.

Lâm Xảo nuốt nước miếng cái ực, nhìn chằm chằm xiên nấm trong tay Tạ Trì An không chớp mắt.

Tạ Trì An đưa Lâm Xảo xiên đầu tiên, tiếp tục lật các xiên còn lại.

Lâm Xảo giơ hai tay ra nhận, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn anh ạ."

"Mau ăn đi." Tạ Trì An không định để bữa ăn này kéo dài lâu.

Đốt lửa trong rừng là chuyện rất nguy hiểm, ánh lửa trong đêm tối bắt mắt vô cùng, rất dễ thu hút những vị khách không mời mà đến.

Nhưng đối với Tạ Trì An mà nói, ăn sống nấm dại còn nguy hiểm hơn.

Lâm Xảo khéo gật, hương vị cây nấm ban ban ngày kia khiến Lâm Xảo còn sợ hãi, em hơi chần chờ một chút, cuối cùng vẫn khuất phục trước mùi nướng thơm lừng.

Em nhắm mắt lại, thấy chết không sờn mà cắn một miếng nhỏ.

Rồi lập tức kinh ngạc đến tròn mắt.

Em chưa từng được ăn thứ nào ngon đến thế!

Đây quả thực là hóa mục nát thành thần kỳ đó!

Lâm Xảo cảm động suýt khóc.

Tạ Trì An cũng nếm thử một miếng, đầu mày giãn ra.

Xem như vừa miệng, không đến mức khó nuốt.

Với Tạ Trì An, đây chưa được tính là mỹ vị gì.

Cậu đã ăn quen đủ loại trân bảo khắp thế gian.

Nhưng đối với một Lâm Xảo phải thường xuyên ăn cơm thừa thịt nguội, đó chính là món siêu ngon.

Còn vì sao cậu lại đi nướng nấm, Tạ Trì An cũng không biết.

Theo lý thuyết cậu hẳn là một thiếu gia mười ngón tay không dính nước, cũng chưa xuống bếp lần nào.

Nhưng từ lúc cậu bắt đầu có ý thức, cậu biết mình sẽ nấu cơm, lại còn rất ngon, nhất là đồ nướng...! Đây hẳn là kỹ năng cậu nắm giữ được từ đoạn ký ức lãng quên kia.

Nấm nướng ăn với quả dại ngọt lành, tạo thành một bữa ăn ngon.

Tạ Trì An nướng sáu xiên nấm, chia một nửa cho Lâm Xảo.

Lâm Xảo sung sướng ăn như gió cuốn.

Nấm và quả dại còn rất nhiều, đủ cho hai người họ ăn ba ngày.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!