Editor: Đông Vân Triều
Như thể có dòng nước ấm dập dờn quanh thân thể, gột rửa, vỗ về từng lỗ chân lông.
Sau khi trải qua một quãng thời gian mệt mỏi, loại mát
-xa tự nhiên này thật khiến người ta dễ chịu, khoan khoái.
Tạ Trì An tỉnh dậy, phát hiện bản thân đang nằm trên giường ở nhà.
Trên người vẫn là chiếc áo sơmi tinh tươm, sạch sẽ, hoàn hảo không chút tì vết.
Máu me biến mất, các vết thương tự khỏi không cần thuốc thang, thậm chí còn không để lại sẹo.
Hai bên sườn chẳng còn đau âm ỉ như trước, ngoại thương cũng hoàn toàn khôi phục.
Thật đúng là một trò chơi, cứ vượt xong phó bản là lại hồi đầy máu.
Giống như một giấc mộng.
Nhưng khi Tạ Trì An thấy trên giường nhiều thêm một tấm thẻ kì lạ, cậu lập tức biết đây không phải là mơ.
Một tấm thẻ có hoa văn cổ điển trang nhã, lấy màu đen hệ làm chủ dạo, thiết kế giản lược hào phóng.
Chính giữa viết số "1" thiếp vàng, phía dưới còn có đồ đằng hình xương người.
Mặt sau còn viết một số điều cần lưu ý:
1.
Ngài có ba ngày nghỉ ngơi.
2.
Chỉ khi chết ở ngoài đời thực mới có thể thoát khỏi Trò chơi.
3.
Không được tiết lộ những vấn đề liên quan đến Trò chơi cho người bình thường.
4.
Bảo quản thẻ cẩn thận, nếu mất, tự chịu trách nhiệm.
5.
Chúc Ngài chơi vui vẻ!
Cuối cùng kết thúc bằng dòng chữ "SSS" óng ánh vàng kim.
Tạ Trì An vô cảm quăng tấm thẻ đi.
Cậu cầm lấy điện thoại di động đặt ở đầu giường.
Trước đó nó đã hết pin khi còn ở trường.
Tạ Trì An lấy cục sạc ra, cắm sạc điện thoại sau đó khởi động máy.
Lịch hiển thị hôm nay là thứ Bảy, bây giờ là 9 giờ sáng, cậu thực sự đã ở trường sáu ngày hơn rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!