Chương 19: Tao Không Thích Kẻ Có Lòng Tham Không Đáy

Editor: Đông Vân Triều

Nhác thấy cửa sổ lớp cậu bị phá tan tành, khóe mắt Tạ Trì An giật nảy lên, cậu nhẹ nhàng lật người nhảy qua bệ cửa, sau đó tiếp đất lặng yên không một tiếng động.

Cậu trông thấy Đồng Dập Huy nằm dưới sàn, một bên thái dương thấm máu, mắt mở trừng trừng, mông lung nhìn vào một nơi nào đó trong không khí.

Đôi mắt rạng rỡ ngày xưa nay chỉ còn tăm tối, mờ mịt sương mây, tinh quang tịch diệt.

Sao trời rơi xuống rồi.

Một vì sao cần rất nhiều rất nhiều cố gắng mới có thể vươn tới bầu trời, tỏa ánh sáng nhỏ bé của mình tới muôn người.

Nhưng khi chúng rơi xuống, đó là chuyện chỉ trong nhát mắt.

Giống như sinh mệnh yếu ớt của loài người.

Sống phải cần thật lâu, chết thì rất đột ngột.

Trên ghế của cậu, có một vị khách không mời mà đến ngang nhiên ngồi đó, há miệng nhai bánh kem nhồm nhoàm, chiếc búa bê bết máu đặt nằm ở trên bàn

- nơi có thể dễ dàng đụng tay đến.

Tạ Trì An lặng lẽ tiếp cận phía sau nam sinh, kiên nhẫn chờ gã ăn xong.

Cậu mới hỏi: "Ăn ngon không?"

Gã ngây ra, rồi phản ứng kịp mà tóm lấy cán búa, nhưng ngay một giây sau đó, tim phổi của gã bị khúc lao chọc xuyên qua một lỗ.

"Ngon thì ăn nhiều một chút." Tạ Trì An dịu dàng, "Đằng nào cũng là bữa cơm cuối cùng của mày mà."

Cậu bình thản nhìn nam sinh ngã vật xuống đất, rút cây lao thấm đẫm máu tươi ra.

Tạ Trì An bỏ búa vào balô.

Mặc dù cậu không quá ưa dùng thứ này nhưng để phòng ngừa vạn nhất vẫn hơn.

Dây thừng trói Lâm Siêu Văn mất rồi, tốt nhất nên bổ sung trang bị.

Tạ Trì An lấy khăn lau bảng lau khúc lao sạch sẽ rồi cất vào cặp.

Một người mang hai balô thì có hơi nặng, không tiện hành động.

Tạ Trì An để cặp của Lương Diệc Phi trở lại ngăn kéo, sau đó dìu thi thể Đồng Dập Huy ngồi xuống chỗ của Lương Diệc Phi, đặt người nằm úp xuống bàn.

Có thi thể che chắn, mấy tên nhãi bình thường chắc chẳng có gan đi kiểm tra.

Tạ Trì An vuốt mắt Đồng Dập Huy, trở về phòng học nhạc tầng Bốn.

_

Phòng học nhạc.

Trần Tuệ Tuệ căng thẳng tới mức vò dúm dó vạt áo của mình.

Sáng nay Tạ Trì An và Lương Diệc Phi đã bảo đi ra ngoài một lúc sẽ trở lại.

Nhưng đến trưa rồi họ vẫn chưa về.

Do gặp phải nguy hiểm, hay là...! không định về đây nữa?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!