Chương 9: Tắm rửa

Đạo đãi khách của Thư

Thư hiển nhiên so với lần đầu tốt hơn rất nhiều, đặc biệt cấp cho Tiểu

Từ hai nha hoàn, một tên Tiểu Ngọc, một tên Tiểu Yên. Ban đầu Tiểu Từ

còn nghĩ rằng Thư Thư có ý cải tà quy chánh, cũng có thành ý đãi khách.

Qua một vài canh giờ nàng mới biết được, nguyên lai Thư Thư bất quá an

bài bên người nàng hai giám thị. Mặc dù thuận tiện hơn một chút, nhưng

bất cứ lúc nào Tiểu Ngọc và Tiểu Yên cũng thủ ở bên ngoài.

Xem ra các nàng cũng có chút công phu, hơi thở trầm ổn, phong thái nhanh nhẹn. Ở bên cạnh Tiểu Từ luôn duy trì một khoảng cách nhất định. Tiểu Từ khó

nói được cái gì, dù sao các nàng cũng chỉ nghe lời Thư Thư. Chỉ có thể

nói Thư Thư người này không dễ tin tưởng bất kỳ ai, mặc dù có lời hứa

hẹn của Kế Diêu nhưng vẫn đề phòng, sợ nàng chạy mất. Quả nhiên là lấy

lòng tiểu nhân đo dạ quân tử a, Tiểu Từ thực buồn bực nhìn những đóa hoa đỗ quyên bên ngoài cửa sổ, nghĩ đến giờ phút này hoa đỗ quyên trên Cẩm

Tú sơn cũng đang nở rộ, nhuộm hồng sắc xuân. Mà chính mình, giống như

chim quyên, bị nhốt vào cái lồng giam nho nhỏ này. Thư Thư, thật đáng

giận!

Vừa nhắc tào tháo tào tháo đến. Tiểu Từ nhìn thoáng qua độc xà, trong đầu bắt đầu đủ loại từ ngữ xỉ vả.

– "Vọng đế xuân tâm thác đỗ quyên." Hắn cười ha ha một tiếng, ý vị thâm trường. Tiểu Từ sửng sốt, nghe ra ẩn ý trong lời nói của hắn, nhất thời sắc mặt ửng đỏ, một cỗ khí thế liền tan.

Thư Thư nhìn nàng,

khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, trên da thịt trắng như tuyết nổi lên từng

rạng mây hồng, dệt hoa trên gấm. Vẻ mặt như vậy, là vì người nào mà rực

rỡ. Hắn có chút không vui, trong lòng hậm hực.

Hắn phe phẩy quạt, thản nhiên nói: "Cô nương nếu cảm thấy bực bội khó chịu, chi bằng đến sau hoa viên đi dạo."

Tiểu Từ nghe vậy nhìn lướt qua ngoài cửa sổ, ánh mắt sáng ngời.

Hắn xoay người bước ra khỏi cửa. Tiểu Từ thấy hắn đi rồi, lập tức đứng dậy

hướng về hậu hoa viên, Tiểu Ngọc Tiểu Yên theo sát phía sau.

Hậu

hoa viên là một khu vườn xuân đầy màu sắc, muôn hoa đua màu khoe sắc,

mắt nàng lấp lánh, quả thực so với ngồi trong phòng dễ chịu hơn.

Trên hành lang một vị nữ tử dựa vào bên tường, mi mắt buông xuống, nước mắt

chưa khô. Tiểu Từ ngẩn ra, nhận ra đây là đây là Mộ Dung phu nhân ngày

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!