Chương 47: Thành toàn

Kế Diêu lòng nóng

như lửa đốt, vội vã thu thập hành lý đi dẫn ngựa. Tiểu Chu đi theo phía

sau hắn, vội la lên: "Ta thay ngươi đuổi theo nàng, ngươi hảo hảo ở lại

để Tiết cô nương giải hết độc trong người, bằng không sớm muộn gì cũng

có chuyện."

Kế Diêu lắc đầu. Tiểu Từ không có võ công, nàng trời

sanh tính đơn giản, lại có dung mạo khuynh thành. Vừa nghĩ đến nàng một

mình độc lai độc vãng, hắn chỉ cảm thấy một trận rét run, dường như có

vô vàn hiểm nguy vây quanh nàng. Hắn không thể im lặng, không thể thong

dong, càng không thể kéo dài thời gian chở giải độc xong mới đi tìm

nàng.

Hắn nhảy lên ngựa, đột nhiên trước mắt tối đen, thẳng tắp từ trên lưng ngựa ngã xuống.

Tiểu Chu cực kỳ hoảng sợ, chạy lên nâng hắn dậy, hướng về trước viện điên cuồng gào thét: "Tiết cô nương mau tới! Thư Thư!"

Tang Quả cùng Thư Thư bị Tiểu Chu làm cho kinh động, một trước một sau từ trong phòng đi ra.

Tang Quả vài bước đã chạy tới, thấy Kế Diêu nằm trên mặt đất, hai mắt nhắm

nghiền, dưới vành mắt mơ hồ có hắc tuyến. Nhất thời trong lòng quýnh

lên, ngón tay áp lên mạch đập hắn.

Sau một lát, ngón tay thu về, đối Tiểu Chu nói: "Ôm hắn trở về phòng."

Thư Thư cùng Tiểu Chu trăm miệng một lời hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"

Tang Quả nói: "Trên người hắn dư độc chưa sạch, vừa rồi cấp hỏa công tâm, độc khí dội ngược. Phải lập tức châm tiêu độc."

Vào phòng, Tiểu Chu cời bỏ y phục của hắn, Tang Quả xuất ra ngân châm bắt

đầu thi trị. Lại phân phó Tiểu Chu: "Mau mài mực, một hồi ta sẽ kê một

đơn thuốc."

Tiểu Chu ứng thanh hảo, bắt đầu mài mực.

Thư Thư liếc mắt thấy Tiểu Chu cởi bọc đồ trên người Kế Diêu xuống đặt trên bàn, vội hỏi: "Các ngươi phải đi? Tiểu Từ đâu?"

Tiểu Chu dậm chân nói: "Là bởi vì Tiểu Từ không lời từ biệt, Kế Diêu mới cấp hỏa công tâm muốn đuổi theo nàng."

- "Tiểu Từ đi rồi?" Thư Thư nhịn không được đề cao giọng, sắc mặt ngay lập tức trắng bệch.

Trong lòng hoảng loạn, hắn mạnh mẽ tự trấn định bản thân, hai bước đến trước

bàn, nhấc bút lông quệt vào nghiên mực Tiểu Chu đang mài.

Tiểu Chu ngạc nhiên hỏi: "Ngươi viết phương thuốc?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!