Hôm sau, Tang Quả như
cũ đến châm cho Kế Diêu, Tiểu Từ tận mắt thấy huyết chảy ra dưới cây
châm tươi hơn rất nhiều so với lần đầu tiên, rốt cuộc chân mày giãn ra,
khóe môi cũng hiện lên nụ cười yếu ớt.
Tang Quả thu châm, vừa
nâng mắt, chỉ thấy Tiểu Chu và Tiểu Từ ánh mắt sáng quắc chú ý đến Kế
Diêu, mà Thư Thư nhìn không chuyển mắt, là Tiểu Từ. Nàng yên lặng sắp
xếp ngân châm, xoay người ra khỏi phòng, đứng ở hành lang, nhìn ra ngoài vườn hoa, hồi lâu im lặng không một tiếng động.
Kế Diêu sửa sang quần áo, trong lòng vội vàng hận không thể ngay lập tức khởi hành, cách ngày Tiêu Dung qua đời, nháy mắt đã gần ba tháng, hắn thật sự không thể ở lại U Châu thêm một ngày nào nữa, nếu không sẽ biến thành cục diện
thành thân với Tiểu Từ ở U Châu. Hắn thân là con trai độc nhất của Kế
gia, lại tiền trảm hậu tấu nơi đất khách quê người thì thật bất hiếu,
hơn nữa cũng đối với Tiểu Từ không công bằng, thành thân là sự kiện quan trọng nhất trong đời của nữ nhân, hắn càng muốn làm cho nàng nở mày nở
mặt gả vào Kế gia.
Hắn một người ở trong phòng đi qua đi lại, ý
niệm trong đầu ngày hôm qua đột nhiên hiện ra. Trở về Định Châu vừa vặn
đi ngang qua dược vương quốc, hắn đưa Tang Quả về, trên đường thỉnh nàng châm cứu, như thế có thể tiết kiệm vài ngày thời gian, miễn cưỡng còn
có thể kịp.
Thế nhưng, Tang Quả không phải là người dễ nói
chuyện, nàng liệu có đáp ứng? Kế Diêu nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định đi thử một lần.
Tang Quả vừa thấy Kế Diêu, ngược lại có chút kinh dị.
- "Không thoải mái?"
Kế Diêu liền ôm quyền, lại cười nói: "Đa tạ cô nương giải độc cho ta, ta còn muốn cầu cô nương thành toàn một việc."
Tang Quả liếc nhìn hắn một cái: "Chuyện gì muốn ta thành toàn? Nói trước, ta ngoại trừ chữa bệnh, cái khác không làm được."
Kế Diêu vội nói: "Từ U Châu về Định Châu vừa vặn đi ngang qua dược vương
cốc. Cô nương một đường bôn ba đến giúp ta giải độc, ta tự nhiên có
trách nhiệm đưa cô nương trở về, nghe nói độc này phải châm liên tục
mười ngày mới hoàn toàn giải hết, nhưng là ta phải vội về nhà làm một
chuyện quan trọng. Thỉnh cô nương trên đường giúp ta châm cứu? Chúng ta
ngày mai lập tức khởi hành?"
Tang Quả "nga" một tiếng, ngạc nhiên nói: "Chuyện gì so với tính mạng càng gấp hơn?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!