Chương 18: Hoa đào

Tiểu Từ sau khi

tỉnh lại nghe nói Triển Hoằng đã tới, còn muốn chuyển đến biệt viện hắn ở vài ngày, rất kinh ngạc: "Kế Diêu, hắn đường đường là một Vương gia,

tại sao lại muốn cùng người trong giang hồ lui tới. Ta xem bộ dáng chiêu hiền đãi sĩ của hắn, thật giống Chiến quốc tứ quân tử."

Kế Diêu

lắc đầu: "Ta không có ý làm môn khách, cũng không muốn cậy quyền, cái

gọi là vô công hưởng lộc, đối với hảo ý của hắn vẫn nên kính nhi viễn

chi thì tốt hơn."

Tiểu Từ duỗi người vươn vai, nói: "Quả nhiên ở

Kinh thành có nhiều Vương gia, tùy tiện cũng biết một Vương gia rồi, thế nào lại không giống với nhân vật trong kịch nói? Hắn ngay cả một chút

kiểu mẫu ỷ thế hiếp người cũng không có, rất khiêm tốn dễ gần."

Kế Diêu lườm nàng: "Tiểu nha đầu, ngươi thì biết cái gì? Trong đầu nghĩ cái gì, há đều viết trên mặt cả sao?"

Tiểu Từ không phục: "Trên mặt Thư Thư cũng viết hai chữ người xấu đấy thôi."

Qua một canh giờ, Chu Nhân quay lại, mang theo hai cỗ kiệu đưa hai người đến biệt viện An vương.

Biệt viện thật ra cách Vọng giang lâu không xa, thế dựa vào núi, bố cục sắp

đặt, cảnh vật đều là thượng thừa, đứng ở trên Lâm Giang các phóng tầm

mắt, không xa chính là hồng giang sóng lớn, phảng phất giống như đạp ở

dưới chân, làm người ta tâm sinh cao xa rộng lớn.

Màn đêm buông

xuống, Triển Hoằng đạp lên ánh trăng mà đến, ngồi xuống một cái bàn

trong Lâm Giang các, chuẩn bị đồ nhắm bánh ngọt, cùng Kế Diêu ngắm

trăng.

Chủ đề câu chuyện vẫn nói đến vị trí minh chủ võ lâm, Tiểu Từ nghe Triển Hoằng nhắc đến Mộ Dung Trực, đặc biệt để tâm.

Nguyên lai Mộ Dung Trực vốn do một tay Triển Hoằng nâng đỡ, lên làm võ lâm

minh chủ không tới hai năm, trên giang hồ lại đột nhiên nghe đồn hắn cấu kết với Đại Yến phía Bắc. Họ Mộ Dung chính là quốc họ Đại Yến, mà hắn

lớn lên cũng mũi cao tham mục, tự nhiên lời đồn đãi ngày càng nhiều. Đại Yến nhiều lần quấy rầy vùng biên giới, chiến tranh nổi lên ở U Châu. Vì thế Mộ Dung Trực từ trên đỉnh danh vọng ngã xuống nghìn trượng. Không

lâu sau hắn đột nhiên trúng độc mê man càng giống như đổ thêm dầu vào

lửa. Người trong võ lâm liền rục rịch mơ ước vị trí minh chủ.

Triển Hoằng dứt lời, đoạn nâng ly rượu nói: "Rắn không thể không có đầu. Kế

Diêu, bản vương cảm thấy ngươi minh mẫn thận trọng, có tấm lòng nhân

nghĩa, hiểu biết phi phàm, cho nên hết sức kỳ vọng ngươi lưu lại, vị trí minh chủ nhiều người mơ ước, lẽ nào ngươi một chút cũng không để vào

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!