Khi Tống Hoài Thừa gọi lại lần nữa , di động của Cố Niệm đã tắt máy . Sắc mặt anh trầm xuống , không nghĩ nhiều gọi ngay cho Lê Hạ : " Bây giờ cậu tới cục dân chính , bất luận cậu dùng thủ đoạn gì cũng phải ngăn Cố Niệm với Lục Diệp Thanh ."
Lê Hạ kinh ngạc : " Cố Niệm muốn kết hôn ?"
" Không cần hỏi nhiều , đi luôn đi ."
" Được ." Lê Hạ nghiêm mặt nói .
Lê Hạ từ công ty đến cục dân chính không quá 10 phút , dọc đường hắn đều phi như bay chỉ sợ chậm trễ một giây . Hắn buồn bực , tại sao Tống Hoài Thừa lại khẳng định hai người kia đến chỗ này đăng kí .
Hắn không dám nghĩ nhiều , xuống xe phải đi tìm người , nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ Tống Hoài Thừa giao cho . Lê Hạ cẩn thận nhìn mấy cặp đôi , mấy người đến đăng kí còn tưởng hắn bệnh thần kinh .
Đi một vòng rốt cuộc cũng tìm được Cố Niệm .
" Cố Niệm ." Lê Hạ gọi cô .
Cố Niệm có chút bất ngờ , hiển nhiên không ngờ hắn sẽ đến , Lục Diệp Thanh đứng phía trước từng bước ngăn chặn tầm mắt của Lê Hạ .
Lê Hạ nhăn mày : " Hai người làm xong rồi sao ?"
Lục Diệp Thanh không muốn để ý tới hắn , mạnh mẽ kéo tay Cố Niệm .
Lê Hạ nhìn thấy hai người không có ý định rời đi , liền đoán rằng chưa tới lượt hai người , hắn âm thầm thở phào , thực sự sợ hai người đăng kí xong . Nếu vậy hắn cũng không dám tưởng tượng bộ dạng Tống Hoài Thừa trở thành như thế nào .
Gần đây có vẻ Tống Hoài Thừa đã thay đổi , nếu Cố Niệm lại kích thích anh ta lần nữa , hắn thực sự sợ Tống Hoài Thừa sẽ nghĩ quẩn .
" Cố Niệm , cô chắc chắn rồi chứ . Kết hôn là chuyện quan trọng , cô phải cẩn thận suy nghĩ ."
Cố Niệm vẫn trầm tĩnh : " Tôi sẽ không nhìn lầm , anh đi đi ."
Nhân viên công tác gọi hai người tiếp theo .
Cố Niệm nghiêng đầu nói với Lục Diệp Thanh : " Chúng ta đi thôi ."
Lê Hạ mạnh mẽ ngăn hai người lại : " Cố Niệm , cho Hoài Thừa cơ hội nữa đi . 4 năm nay cậu ta vẫn luôn một thân một mình , chúng tôi đều biết cậu ta vẫn chưa buông tay được ."
Cố Niệm nghiêng mặt : " 4 năm trước tôi đã cho anh ta cơ hội , hơn nữa không chỉ một lần . Lê Hạ , nếu anh vẫn ngăn cản chúng tôi , chúng tôi sẽ gọi nhân viện công tác đến ."
" Cô không nghĩ cho Phán Phán sao ? Cô cảm thấy người nào sẽ toàn tâm toàn ý yêu thương con gái của kẻ khác ?" Trong lòng Lê Hạ vẫn lo lắng vô cùng , sao Tống Hoài Thừa vẫn chưa tới ?
Cố Niệm hít một hơi , vừa muốn đáp lại , Lục Diệp Thanh lại mở miệng : " Anh có thể thay tôi chuyển lời cho Tống tiên sinh , tôi sẽ đối xử với Cố Phán như con ruột ."
Hai người không nhìn hắn nữa .
Lê Hạ cắn răng , gọi hai vệ sĩ đi theo đến : " Đưa Tống phu nhân đi ." Hắn cường điệu thân phận của Cố Niệm .
" Các người làm cái gì vậy ?" Cố Niệm hét lên .
Khuôn mặt Lê Hạ sa sầm : " Cố Niệm , tôi chỉ làm việc thay cho anh em của tôi ."
Lục Diệp Thanh đương nhiên không cam lòng yếu thế , hai vệ sĩ kia cũng chuẩn bị động thủ . Nơi đăng kí đang tốt đẹp bỗng nhiên biến thành nơi đánh nhau kịch liệt .
" Đừng đánh nữa ." Cố Niệm muốn tiến lên , lại bị Lê Hạ giữ chặt .
" Cố Niệm , cô cũng thấy rõ , Lục Diệp Thanh căn bản không phải đối thủ của Hoài Thừa . Lấy thân phận và địa vị của Hoài Thừa ngày nay , cậu ta muốn giết chết một tên bác sĩ rất dễ dàng ." Tiếng nói của Lê Hạ giống như âm thanh của ma quỷ .
Cố Niệm cắn răng : " Các người làm như vậy là trái pháp luật ."
Nhân viên công tác chạy đến đã thấy tình huống này , thật là cảnh tượng trăm năm khó gặp . Làm sao vậy ? Cướp hôn sao ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!