Chương 29: (Vô Đề)

Cố Niệm nhìn người đàn ông trước mắt , cô yêu người đàn ông này nhiều như vậy , vì sao hai người lại tới bước này ? Thế nhưng hết lần này đến lần khác là do ba cô làm hại Tống gia ?

Cô và Tống Hoài Thừa đều không sai .

Tống Hoài Thừa nắm chặt tay cô : " Dọn khỏi nhà Lục Diệp Thanh , phòng ở tôi sẽ sắp xếp ."

Cố Niệm kinh ngạc : " Anh dùng thân phận gì để sắp đặt tôi và Phán Phán ."

" Cái này cô không cần quan tâm , tóm lại mau chóng dọn đi ." Anh nói , giọng điệu không cho phép từ chối : " Phán Phán là con gái tôi , tôi sẽ không cho người đàn ông khác làm cha con bé ."

Cố Niệm hất tay anh ra , cô đột nhiên cười lớn : " Tại sao tôi phải dọn khỏi nhà anh ấy ? Vào lúc tôi khó khăn nhất Lục Diệp Thanh ở cạnh tôi , anh ấy coi Phán Phán như con gái mình , vì sao anh ấy không thể làm ba Phán Phán ? Anh cảm thấy anh có thể làm ba con bé ? Một người đã kê đơn cho mẹ con bé , không muốn cho con bé ra đời . Anh có nghĩ sau này Phán Phán biết được mọi chuyện , con bé sẽ nghĩ thế nào ?"

Cô hít một hơi sâu , đôi mắt ngập nước tràn ngập sự cố chấp : " Đúng là thân phận của anh bây giờ , nếu như anh muốn tranh đoạt quyền nuôi dưỡng từ tôi , tôi biết tôi không có phần thắng . Nhưng , Tống Hoài Thừa , lần này tôi sẽ không buông tay ."

Vẻ mặt Tống Hoài Thừa thay đổi : " Hắn ở trong mắt cô hoàn hảo vậy sao ?"

" Đúng , anh ấy rất tốt , điều quan trọng là anh ấy yêu tôi ."

" Hắn yêu cô ? Cô cứ tin tưởng hắn thế ? Hắn yêu cô cái gì ? Một người phụ nữ kết hôn còn mang theo con của mình ? Cô nghĩ hắn yêu cô sao ?" Tống Hoài Thừa bị lời nói của cô kích thích , lời nói dần có chút tàn nhẫn : " Hay là nói hắn yêu công phu trên giường  của cô ?"

' Bốp' một âm thanh vang lên .

Cố Niệm khó tin nhìn anh , tại sao anh có thể nói như vậy ?

Mặt Tống Hoài Thừa nghiêng sang một bên , Cố Niệm dùng tay phải đánh anh , sức lực không lớn , không có cảm giác đau đớn , thế nhưng mặt anh có vẻ u ám : " Bị tôi nói trúng rồi thẹn quá hoá giận ?" Anh chậm rãi đến gần cô .

Cố Niệm lùi về sau một bước , ngã ngồi trên ghế của anh . Tống Hoài Thừa chớp mắt nhìn cô , anh nhớ đến cảnh tượng Lục Diệp Thanh và cô ở bãi đậu xe , ánh mắt đỏ dần .

Cố Niệm nhìn anh , cô phát hiện ra cô không hề hiểu anh .

Khi nụ hôn của Tống Hoài Thừa hạ xuống , cô khó có thể tin .

Tống Hoài Thừa giam giữ thân thể cô , Cố Niệm không ngừng lắc đầu , thế nhưng anh không có ý định buông tay .

" Tống Hoài Thừa , đừng để tôi lại hận anh ." Cố Niệm khó khăn nói .

Tay Tống Hoài Thừa nóng như lửa , tối hôm đó anh xem Chu Hảo Hảo là cô , anh không tin . Có lẽ mấy năm nay , quá lâu anh không chạm vào phụ nữ , nếu không làm sao anh bị mùi sữa tắm mê hoặc .

Cố Niệm mặc áo T

-shirt , thật sự là quá thuận lợi cho anh .

Hai người đã làm vợ chồng 2 năm , hai bên đã quá mức quen thuộc . Cố Niệm rõ ràng cảm nhận được dục vọng của anh .

" Tống Hoài Thừa , mau dừng tay ." Cô vẫn rất sợ .

Chiếc áo T

-shirt mỏng manh bị anh kéo xuống , da thịt tuyết trắng rơi vào mắt anh .

Trong lúc tức giận Tống Hoài Thừa đã sớm mất phương hướng : " Cố Niệm , tại sao trước đây cô lại đến trêu chọc tôi ?"

Tại sao ?

Bởi vì em yêu anh .

" Tại sao cô lại trở về ?" Tôi đã quyết định quên hết tất cả về cô .

Cố Niệm cắn môi , nước mắt chảy xuống .

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!